Trong vườn có hai cái cây, một cái cây cho ra chỉ có một trái và một cái cây cho ra rất nhiều trái. Bạn quan sát và thấy cây có một trái thì trái đó to hơn gấp nhiều lần so với cây có nhiều trái bên cạnh. Đơn giản vì bao nhiêu chất dinh dưỡng của cây này chỉ dồn vào một trái nên trái lớn còn cây bên cạnh phải chia đều chất dinh dưỡng cho rất nhiều trái khác nhau nên trái sẽ nhỏ lại.Đó là lẽ tất yếu, là quy luật mà ai ai cũng có thể nhận ra.
Bạn nhìn cái cây rồi tự hỏi con người liệu có giống như thế không nhỉ. Và bạn thấy một bà mẹ, bà ấy có một đứa con. Năm sau nữa bà ấy sinh ra một đứa con khác. Tình yêu thương, sự quan tâm của bà dành cho đứa con đầu không còn được như trước nữa. Bạn lại nhìn thằng bạn của bạn. Lúc trước nó và bạn thân thân thiết thiết. Rồi một ngày nó có thêm bạn mới, nó chả còn bi bi bô bô tâm sự cùng bạn nữa, cùng chả còn cho bạn mượn cái vai mỗi khi bạn khóc. Bởi tất cả những điều đó giờ đã có một người khác quan trọng hơn bạn thế chỗ. Rồi bạn lại nhìn về ông anh hai của bạn. Ngày xưa anh em tình cảm là thế, có gì cũng nhường nhịn em, có gì cũng lo lắng cho em. Bỗng một ngày ổng có người yêu, và ổng quên mất ổng còn có một đứa em gái. Đơn giản, vì bây giờ trong mắt ổng thế giới chỉ có một người, ổng chỉ biết nhớ về người đó, nghĩ về người đó, mơ về người đó còn đâu thời gian để nghĩ về những người khác.
Ngẫm rồi bạn phát hiện ra con người cũng giống cái cây nọ, khi họ gánh thêm một người thì ắt hẳn tình cảm dành cho những người còn lại sẽ vơi bớt đi. Như một cái bánh, đem chia cho ít người thì mỗi người sẽ được phần nhiều, đem chia cho nhiều người thì mỗi người sẽ được phần ít, có khi người cuối cùng sẽ chẳng nhận được miếng nào vì bánh đã hết. Bạn biết thế, bạn ngẫm ra thế, bạn nhìn thấy thế nhưng chẳng hiểu sao bạn vẫn buồn, vẫn thất vọng, vẫn bứt rứt. Đơn giản, từ trước giờ bạn đâu nghĩ, tình cảm con người sẽ giống một cái cây, sẽ như một chiếc bánh….
-Chilli-
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét