Nếu ai đã từng về Phù Lãng, một làng gốm lâu đời nằm ở hữu ngạn sông Cầu, hẳn đều phải trầm trồ trước khung cảnh vừa hữu tình của làng quê Kinh Bắc, vừa rực rỡ của các sản phẩm gốm nung nơi đây.
Phù Lãng dường như vẫn còn giữ được những nét điển hình của làng gốm chứ không bị thương mại hóa giống Bát Tràng. Điểm thu hút sự chú ý của bất kỳ ai tới Phù Lãng là tầng lớp tiểu sành, quách màu nâu đỏ xếp chồng lên nhau, hàng tá chum, vại, chậu cảnh, ống nước… chất cao ngất bên đường hay góc vườn, khoảnh sân, hay ở bất cứ chỗ nào có thể. Những bức tường rào được đắp bằng tiểu sành bị lỗi, vỡ với ít đất sét đỏ đỏ vàng vàng khiến cho làng có những nét đẹp rất đặc biệt. Giữa khung cảnh đầy đồ gốm sành đó là những đống củi khô cao ngất được xếp gọn gàng chờ đưa vào đốt trong lò gốm.
Qua con đê làng là dòng sông Cầu lơ thơ nước chảy. Các lò gốm đa phần được đắp ven sông để tiện cho việc vận chuyển hàng hóa. Sự tương phản giữa màu sắc của các sản phẩm gốm nung, giữa sản phẩm chưa vào lò và đã ra lò, giữa màu vàng đỏ của đất mới, màu nâu xám của sành tạo nên một nét đẹp rất riêng cho Phù Lãng.
Phù Lãng dù đang dần chuyển mình theo thời đại, nhưng trong nó vẫn ẩn chứa cái hồn rất truyền thống, rất quê, rất mộc mạc mà đằm thắm của xứ sở Kinh Bắc xưa kia.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét