LâmTrực@
Gọi điện cho thằng bạn, nghe giọng có vẻ không phải là nó, mình hỏi: hôm nay bị vợ mắng à? Nó cười hehe, gọi mình là cảnh sát trưởng!
Nó kể; đang nhắn tin với gái thì ngủ quên, thế là bị vợ phát hiện. Tưởng đời nó vậy là tàn, nó bảo ngược lại thì có, sướng như tiên. Mình hỏi thế vợ mày không bắt giải thích à? Không làm ầm lên à? Nó bảo có, nhưng việc gì phải giải thích! Tao chỉ bảo: anh mệt lắm, đừng có ghen với mấy tin nhắn vớ vẩn ấy! Giải thích lằng nhằng quá bằng tự thú!
Không biết nó vớ vẩn, gái vớ vẩn hay tin nhắn vớ vẩn!
Chợt nhớ kinh nghiệm xương máu với thằng bạn CŨ chỉ vì mấy tin nhắn-thật-sự-vớ-vẩn. Nó là thằng vô cùng nhiệt tình với bạn bè. Mình với nó chơi với nhau lâu rồi và cũng thân. Và nhà gần nhau nữa nên mình với nó hay bù khú, ăn uống la cà quán xá. Rồi nó lấy vợ. Thi thoảng nó vẫn nhắn tin cho mình, rủ đi chơi, dù thực chất chả đi đâu hết vì nó đi công tác.
Rồi vào một ngày đẹp trời, mình nhắn tin rủ nó đi uống nước mía, lúc ý là nửa đêm và mình đang ngồi với con em còn nó lại đang đi công tác!
Không hiểu cu này có gái gú bồ bịch ở đâu không mà nó bị vợ theo rõi. Mọi tin nhắn, điện thoại của nó đều bị bạn của vợ nó làm ở tổng đài vinaphone ghi lại hết. Và thế là sáng hôm sau mình bị vợ nó truy lùng. Mọi việc chỉ kết thúc khi chính nó gọi cho mình trước mặt vợ (là hình dung vậy); yêu cầu mình đừng nhắn tin hay gọi điện cho nó nữa.
Mình căm thù nó đã lấy mình ra làm tốt thí. Càng căm hơn vì từ ngày ấy đến giờ, 10 năm rồi nó chưa xin lỗi mình lấy một lần. Vì vậy mình gọi nó là bạn CŨ! (Ấy thế mà hôm trước mình về, nó còn gọi điện cho mình như chưa có chuyện gì xảy ra.)
Ngồi ngẫm một hồi, tự hỏi sao cả hai thằng đều cư xử giống nhau thế, mình chỉ có thể kết luận: vì chúng là đàn ông :d!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét