Chia sẻ

Tre Làng

GS BRINHKLEY ĂN CÁI GÌ TRƯỚC KHI NÉM ĐÁ VĂN HÓA VIỆT?

LâmTrực@
Hình minh họa. Nhưng không dứt khoát phải khác với thật

Brikley là GS Đại học Stanford, đã viết bài về Văn hóa Việt với một kết luận ngu xuẩn chưa từng có rằng, "thói hung hăng" của người Việt liên quan đến thói quen ăn thịt. 

Ngay lập tức người Việt khắp thế giới phản ứng và đặt dấu hỏi nghi ngờ về nhận thức khoa học của một GS thuộc trường Đại học nổi tiếng vào bậc nhất Hoa Kì.

Sự thật là, người Việt không hề quá khích, không hề thích gây hấn nhưng rất sẵn lòng cho vị GS lừng danh về nói bậy của ĐH Stanford “đi gặp nha sĩ”.

Bạn không cần dành quá nhiều thời gian ở Việt Nam trước khi bạn nhận ra một số thứ bất thường. Không một con chim nào hót, không một con sóc nào trèo trên cây hay con chuột nào chạy nhốn nháo giữa đống rác. Không một con chó nào đi dạo. …Thực ra bạn hầu như sẽ không thấy động vật hoang dại hay các vật nuôi đâu. Chúng đi đâu hết? Có lẽ bạn sẽ ngạc nhiên khi biết: bọn chúng bị thịt hết rồi”.

Đây là đoạn mở đầu của một bài báo đăng trên Chicago Tribune hôm 3.2. Tác giả của nó, thật ngạc nhiên, là một giáo sư ĐH Stanford, một nhà báo lừng danh thuộc diện “cây đa cây đề” từng giành giải Pulitzer. Và cũng cần phải nói thêm một thông tin bối cảnh khác là bài báo được viết sau “chuyến đi 10 ngày tới Việt Nam” của vị GS nọ.

Cái khẩu phàm của người Việt quả thực “danh bất hư truyền”. Bộ sưu tập “hải-lục-không quân”. Chim, chuột, rắn rết, sâu bọ, dơi cóc. Người Việt ăn tất những gì ngọ ngoạy, trừ lá ngón.

Của ăn đã là một thứ tàn sát. Cách ăn còn kinh khủng hơn khi không ít những người Việt nuông chiều cái khẩu phàm bằng cách “ăn gỏi” trên sự đau đớn của những loài sinh vật. Cách ăn đó gọi là gì nếu không phải là man rợ?!

Hồi giữa năm ngoái, Gordon Ramsay, vua bếp Anh Quốc, người từng được Nữ Hoàng Anh phong tước hiệp sĩ và là người Scotland đầu tiên nhận 3 ngôi sao Michelin- từng đến Việt Nam trong show truyền hình mang tên Gordon’s Great Sscape, nói về những trải nghiệm tuyệt vời của ông trên hành trình khám phá ẩm thực của các nước trên thế giới. Khi được mời thưởng thức món khai vị “rượu tim rắn”, Gordon Ramsay tận mắt chứng kiến những đầu bếp người Việt lấy tim con rắn như thế nào và ông thể hiện rõ vẻ hoảng sợ. “Ông có ổn không?”- một người bạn nhìn thấy sự bất bình thường đã hỏi ông. “Tôi ổn. Giờ thì không thể rút lui được nữa rồi”- Ramsay nói. Gương mặt của Ramsay sau đó gần như biến sắc hoàn toàn trước ly rượu chứa trái tim rắn còn chưa ngừng đập. Và sau đó, với vẻ mặt như đang uống thuốc độc, vị “Vua bếp” nổi tiếng thế giới… nhắm mắt.

Có một hình ảnh đáng nhớ, kiểu “chỉ có ở Việt Nam” là chiếc xe máy bị đốt cháy đen treo trên cột điện ở một vùng quê nào đó với lời cảnh cáo: “Xe máy của những kẻ trộm chó”. Cho thêm vào sự tàn tạo, và mông muội, là không thiếu những cái xác kẻ trộm bị đập chết, bị thui đen. Người ta có thể ăn tất, và đập chết đồng loại nhiều khi chỉ để bảo vệ thứ chỉ dành để ăn.

Câu chuyện của một người nước ngoài, một Giáo sư đại học, một tác giả giành giải Pulizer, vì thế, dù phiến diện, cũng là một cái nhìn cần thiết, để ít nhất, những người Việt chúng ta giật mình mỗi độ chọn…kem đánh răng.

Chỉ có điều, nói gì thì nói, người ta không thể dùng “cái ăn” để “tấn công trực diện vào nền văn hóa” của một dân tộc. Bởi thước đo văn hóa là chẳng có thước đo nào cả.

Câu chuyện “tấn công trực diện vào nền văn hóa” đến từ đoạn sau của bài báo. Vị “GS Pulizer” viết: “Việt Nam thường được biết đến như là một quốc gia thích gây hấn. Đã có 17 cuộc chiến tranh xảy ra với Trung Quốc từ sau khi giành độc lập hơn 1.000 năm về trước, và quốc gia này cũng xâm lược Cambodia rất nhiều lần, lần gần đây nhất là năm 1979. …Tôi cho rằng bởi vì người Việt Nam thường xuyên ăn thịt, bổ sung một nguồn đáng kể protein vào bữa ăn hàng ngày, điều đó giải thích tại sao quốc gia này hung hăng, thích gây hấn đến vậy và đó là sự đối lập rõ nhất so với các nước láng giềng của quốc gia này”.

Logic của bài viết, một cuộc tấn công với tinh thần miệt thị nhằm mục đích miệt thị, “tàn sát” nền văn hóa, là rất rõ ràng: Người Việt phàm ăn, đặc biệt các loại động vật chứa “đáng kể protein”, và việc phàm ăn, do đó sinh ra tính cách hung hăng, thích gây hấn.

Dù có thế nào đi chăng nữa, lối viết và suy nghĩ hàm hồ có phần ngông cuồng của vị GS kia rõ ràng xứng đáng bị đập vỡ mõm.

Không hiểu vị GS đã ăn (thịt) gì trước khi đặt bút viết bài báo. Lợn chăng?

P/S: Bài của Đào Tuấn, LâmTrực@ sửa lại Tít và thêm nội dung nhưng không làm thay đổi thông điệp mà tác giả muốn chuyển tải.  Thành thật xin lỗi anh Đào Tuấn.

5 nhận xét:

  1. Đúng là giáo sư não phẳng. Thật ko hiểu đầu nó có phải là đầu heo ko nữa.

    Trả lờiXóa
  2. Chắc lại giáo sư dỏm rồi, chẳng biết thằng này mua ở đâu được cái chức danh to như thế ko biết nữa

    Trả lờiXóa
  3. Lịch sử mà cũng có thằng ngu thích bóp méo nữa. Việt Nam chưa bao giờ gây hấn gì với nước nào hết chỉ trừ khi bị dồn ép đến mức phải chiến tranh.

    Trả lờiXóa
  4. Why Not Me22:44 6/2/13

    Không thể chịu nổi.Thằng chó già không hiểu nó đớp cái gì mà viết ra những thứ như vậy nữa.ĐÚng là loài súc vật

    Trả lờiXóa
  5. Tiến Tạ22:46 6/2/13

    Không hiểu sao hắn lại có thể bóp méo sự thật như vậy.Không biết hắn đã sang VIệt Nam chưa,đã từng đọc lịch sử hào hùng của dân tộc ta hay chưa.Chắc là hắn chỉ suốt ngày ở nhà học với động vật rồi lên cơn viết nhăng viết cuội.

    Trả lờiXóa

Tìm kiếm mở rộng

Google TreLang

Tre Làng

Thông kê truy cập

Lưu trữ Blog