Cả đêm qua, cộng động mạng đã “lên cơn” trước một bức ảnh ghi lại hình ảnh một người bảo vệ với làn da sạm nắng ngồi ăn bữa cơm đạm bạc dưới đất, phía sau một bức tường dày của quán, phía bên kia có nhiều bạn trẻ mặc áo trắng đồng phục đang ngồi uống cafe ở “ghế cao” sang trọng.
Một sinh viên trường ĐH Luật TPHCM đã tình cờ chụp bức hình và đưa lên mạng với những lời bình luận rất xúc động: “Tôi chợt nhìn thấy một bác bảo vệ già tóc đã bạc… Lấy trong túi ra một ít cơm một ít rau muống luộc và ít nước mắm, bữa cơm đạm bạc của bác bảo vệ khiến tôi khựng người lại…Giá như bức tường to cả mét kia không tồn tại thì bác cũng ngồi ghế cao như những nhân viên công sở hay du khách nước ngoài, cũng ăn những món ăn “ít đạm nhiều dollar” kia. (Giá như) ngay lúc đó tôi có đủ tiền để mời bác một ly café, để bác được ngồi song song như những người kia và cảm nhận được “vị ngọt” trong ly cafe đắng.
Trong hàng ngàn lượt like, hàng trăm chia sẻ, có thể thấy điển hình là 2 chữ “cay mắt”.
Cuộc sống đôi khi đầy những cảnh đời tương phản, khi những người này thì dùng bừa phứa một bữa ăn “ít đạm nhiều dollar”, người khác thử thách sức chịu đựng của cơ thể và lòng kiên nhẫn với rau muống luộc. Bức tường ngăn cách những cảnh đời đúng là “dày đến cả mét”, nhưng còn có một bức tường khác, dày hơn, đó là bức tường khoảng cách giàu nghèo.
Cũng ngày hôm qua, báo chí ngập tràn hình ảnh những đứa trẻ ở Ba Tơ- Quảng Ngãi, với nước ngập ngang bụng, sách vở đội trên đầu, lội qua quãng sông rộng đến 300m để đến trường. Nguyên nhân ư? Bởi chúng không có 2 ngàn đồng trả “phí cầu tre”. Bởi “kinh phí xây cầu quá lớn, lên đến hàng chục tỷ đồng nên chưa thực hiện được”. (Không hiểu sao, khi nói đến chuyện những cây cầu, người viết lại nhớ đến ông Lê Tất Dũng với cây cầu tự xây bằng toàn bộ tài sản vượt dòng Vu Gia, chứ không phải là Bộ trưởng Bộ GTVT).
Tháng 4 năm ngoái, ngay tại Hà Nội, ngay trên Cầu Thanh Trì, một cụ ông 52 tuổi bị bệnh thần kinh đã chết sau nhiều ngày “đói lả”. Ngày 7.4.2012, mạng xã hội xuất hiện clip “đói lả trên cầu Thanh Trì” ghi lại hình ảnh ông cụ, mặt mũi nhem nhuốc, đói lả, mất khả năng đi lại, chỉ còn đủ sức để “ú ớ”. Người đăng tải clip, một sinh viên, kể: Đi học về qua cầu Thanh Trì, tôi lao vụt qua 1 cái bóng đen. Ngoảnh lại thì ra là một ông lão hành khất hoặc cầu thực gì cũng được. Tuy có chạy quá nhưng tôi vẫn dừng lại và đứng cạnh ông để hỏi thăm. Ông chẳng nói được câu nào. Chắc mệt lả vì đói khát. Tôi chỉ biết gọi điện cho 115 và 113 để cầu cứu. Sau 1 tiếng đồng hồ đứng chờ thì cả 115 và 113 đều k có mặt. Tôi đành bỏ về. Người đi đường chẳng ai dừng lại để xem ông lão ra sao. Họ vô tâm. Từ bộ đội đến công an, xe cứu thương và thậm chí là cả mấy thằng mồm lúc nào cũng từ bi mà đi SH qua cũng không thèm dừng lại…
Không một ai giúp ông cụ co quắp và đói lả khi những người qua đường, phóng với tốc độ 80km/h vụt qua người ông với khoảng cách chỉ 10cm. 8h tối hôm đó, ông lão vẫn đói lả trên cầu. Và 9 ngày sau, 16.4, Công an xác nhận ông lão đã mất. Nguyên nhân: Do quá yếu.
Bạn đã bao giờ gặp những ông lão đói lả hoặc những người đang quằn quại trong một vụ tai nạn?! Bạn đã bao giờ chìa bàn tay của mình ra cho những đồng bào đang cần sự cứu giúp?!
Để xóa đi những “bức tường dày”, chỉ “cay mắt” thôi thì chưa đủ. Bởi ngoài “bức tường dày cả mét” giữa bác bảo vệ ăn bữa cơm trưa đạm bạc với cái dáng ngồi như tù binh và những người thưởng thức bữa ăn “ít đạm nhiều dollar”, ngoài bức tường ngăn cách giàu nghèo, thưa các bạn, còn có một bức tường khác: Bức tường ngăn cách giữa những cơn “cay mắt” của lương tâm, nhưng trên mạng xã hội và hành động cứu giúp ngoài cuộc sống.
Nguồn Đào Tuấn
Thương quá, xã hội này vẫn còn nhiều người khổ quá, mọi người hãy cùng chung tay giup đỡ những người nghèo khổ đi.
Trả lờiXóađọc điều này, tôi cảm thấy mình quá hạnh phúc vì tôi may mắn, và tôi thương quá......................
Trả lờiXóaViệt Nam hiện tại tuy có khá hơn thời kỳ trước nhưng vẫn là một nước chậm phát triển, kinh tế còn khó khăn. Chúng ta những người Việt Nam hãy chung sức, góp phần vào công cuộc phát triển chung của đất nước để đưa Việt Nam thoát khỏi nghèo nàn, lạc hậu.
Trả lờiXóaỞ xã hội nào cũng vậy cả thôi. có người nghèo và người giàu, quan trọng là những người giàu có lòng thương với người nghèo không thôi
Trả lờiXóaCuộc sống càng ngày càng nhiều những mảnh đời khốn khó thế mà xã hội giờ đây càng ngày càng nhiều người trẻ lại nảy sinh ra căn bệnh vô cảm.
Trả lờiXóaCái bệnh vô cảm của xã hộ ngày nay quả thật nó đã trở thành căn bệnh nan y rùi.Thật đáng thương cho những con người như vậy.Những con người mang căn bệnh hiểm nghèo.
Trả lờiXóaNghe xong thật đáng thương tâm. Cuộc đời còn có quá nhiều những mảnh đời không được hưởng hạnh phúc như những người khác
Trả lờiXóaCuộc sống vốn vậy mà, Nhiều sự bất công. Tôi đã từng nghĩ là nếu ai ai cũng tốt cả thì xã hội này sẽ tốt đẹp biết bao. Có lần tôi đi xe bus nhìn thấy moc túi mà ko làm gì được, vì nó chạy quá nhanh, lương tâm cắn rứt lắm. Tôi kể lại cho đưa bạn nghe nó bảo tôi dại bởi vì người bị móc túi đâu phải tôi. Tôi vô cảm, bạn tôi vô cảm, còn nhiều người nữa đang mắc căn bệnh này, căn bệnh trầm kha của xã hội. Chúng ta cần nhiều hơn nữa những trái tim nóng để xã hội này tốt đẹp hơn. Xin phép mọi người cho tôi làm người tiên phong.
Trả lờiXóaXã hội còn nhiều người đang còn nghèo khổ. Chúng ta hãy san sẻ để cuộc sống trở nên tươi đẹp hơn.Hi vọng với đức tính của người Việt Nam họ sẽ vượt qua được hoàn cảnh khó khăn này.
Trả lờiXóaĐể xóa đi những “bức tường dày”, chỉ “cay mắt” thôi thì chưa đủ. Bởi ngoài “bức tường dày cả mét” giữa bác bảo vệ ăn bữa cơm trưa đạm bạc với cái dáng ngồi như tù binh và những người thưởng thức bữa ăn “ít đạm nhiều dollar”
Trả lờiXóabức tường này tuy không xa cách về địa lí nhưng cho chúng ta thấy khoảng cách xa , phân biệt giữa người giàu và người ngeo , chúng ta san sẻ để cuộc sống trở nên tươi đẹp hơn .
Trả lờiXóaRiêng bài này thì mình không đồng ý với tác giả, câu chuyện đằng sau bức ảnh này đã sáng tỏ và được công bố trên nhiều trang web rồi, những người áo trắng kia thực chất là nhân viên của quán đó đang ăn trưa, tất cả nhân viên làm việc ở quán đều được phép ngồi bàn của khách để ăn trưa, nhưng các bác bảo vệ thích ngồi ở góc tường cho mát chứ ko phải ai bắt bác ngồi đất cả, gia đình bác ko giàu nhưng cũng không phải khó khăn, đề nghị chủ blog update đính chính lại thông tin nhé
Trả lờiXóaĐúng rồi đấy, những chuyện khác là chính xác, nhưng còn sự thật về chuyện bác bảo vệ ăn cơm sau bức tường dày đã được đưa làm rõ đúng như bạn super azazel nói rồi
Trả lờiXóađúng là xã hội mà! cũng cần suy nghĩ nhiều!
Trả lờiXóaĐúng vậy, chỉ cay mắt thôi thì chưa đủ. Chúng ta phải thực sự dang tay ra khi một ai đó trong đồng loại chúng ta đang cần sự cứu giúp. Đáng tiếc là trong thời đại ngày nay nhiều bạn trẻ sống không có mục đích và lý tưởng, ngày đêm đứm chìm trong nhiều thú vui thác loạn, họ vẫn vô tâm và thờ ơ trước những cảnh đời bất hạnh ấy
Trả lờiXóaKhoảng cách giàu nghèo là mặt trái của cơ chế thị trường, có những bạn trẻ sinh ra trong những gia đình giàu có, chỉ biết hưởng thụ và sống vô tâm, dặt dẹo trong suy nghĩ,khuyết tật trong tâm hồn. Mong rằng xã hội càng phát triển thế hệ trẻ sẽ tìm cho mình được những mục đích sống cao cả hơn, biết chìa tay ra khi có người cần giúp đỡ
Trả lờiXóaThiết nghĩ cần phải có 1 tổ chức xã hội nào đó đứng ra chịu trách nhiệm với những người già không nơi nương tựa như vậy. Chúng ta không thể để những hình ảnh đó còn lặp lại ở nhiều nơi trên đất nước ta như vậy.
Trả lờiXóaTôi cho rằng giới trẻ hiện nay cũng cần phải xem lại mình, chúng ta cần phải chung tay xây dựng 1 đất nước tốt đẹp hơn, để không còn có cảnh người giàu - kẻ nghèo như vậy nữa, cũng không còn cảnh nhiều người già khốn khổ như vậy nữa.
Trả lờiXóaCác bạn trẻ nên xem lại mình, không chỉ là đăng các bức ảnh thương cảm lên facebook rồi like ầm ầm. Liệu những cái like kia nếu gặp cụ già ngoài đời thật, liệu có đưa tay ra giúp đỡ cụ???
Trả lờiXóaXã hội nào mà chẳng có những cảnh như vậy. Quan trọng là những người dân có lòng thương cảm hay không thôi???
Trả lờiXóacuộc sống bộn bề người ta cứ lao đi trong công việc không kịp ngoảnh lại đằng sau và quan sát cuộc sống xung quanh sự thờ ơ quan điểm người việt nam không phải việc mình thì đừng sía vào mà
Trả lờiXóacuộc đời thật lắm bất công thằng hai hộp sữa thằng không hộp nào.những bữa cơm ít đạm thừa dola thật ví von.cuộc sống là như vậy phải biết chấp nhận mà sống tiếp
Trả lờiXóanhững chuyện như vậy không thiếu ở ngoài đời sụ phân biệt giàu nghèo lớn mà.lại theo kiểu cha truyền con nối quan hệ gia đình thì con quan thì lại làm quan thôi.nghèo mãi hoàn nghèo
Trả lờiXóaXã hội này cần lắm sự chia sẻ, với người này 1 tỷ, 2 tỷ ko là gì cả, nhưng với người khác, có lẽ chỉ là một nắm cơm, 1 cái bánh mỳ đã giúp họ giành lại sự sống. Cuộc đời này còn lắm bất công và éo le ngang trái. Có gia đình con cái giàu có, bố mẹ vất vả nuôi nấng chúng, nhưg khi về già lại bị chúng bỏ mặc đói rét, lang thang. Có gia đình bố mẹ mải mê kiếm tiền, để con đi bụi đời, rồi bị lạm dụng....Đọc những bài viết này không chỉ cay mắt, mà trong lòng trào lên một sự thương cảm, xót xa, xót xa cho những mảnh đời bất hạnh, giá mà mỗi chúng ta biết đồng cảm với họ hơn, sẻ chia với họ hơn thì cuộc sống của họ đã không quá vất vả như thế.
Trả lờiXóaNhưng nếu những người hành khất kia, những người như bác bảo vệ kia, họ không liên quan đến bạn, không có quan hệ gì với bạn, việc bạn không xẻ chia với họ, bạn đáng trách một, thì nếu những người con của họ, dửng dưng, coi thường họ, thì những kẻ đó đáng trách gấp trăm ngàn lần
Trả lờiXóacuộc sống có người này người kia nhưng sao biết thế mà đọc xong mình thấy dưng dưng nước mắt quá thương cho số phạn những người dân nghèo. gđ mình cũng là một trong số đó hằng ngày bama fai vật lộn với cs để cho chị e đc hưởng cuộc sống tốt hơn. tôi cũng thâm mọng ước sau này tôi sẽ thật giàu có để bù đắp cho bama tôi và cho những con người có cs nhưng vậy.
Trả lờiXóacái truyện bác bảo vệ đấy thì không có gì là lạ lắm, ngoài đời thường bây giờ đầy ra, dân miền núi chết đói đầy đấy, bác còn khỏe còn đi làm được là vui rồi, không đáng cay mắt lắm
Trả lờiXóacuộc đời đúng là chỉ có trắng và đen, người thì sống lầm lũi, chỉ nghĩ đến cơm áo gạo tiền, người thì ăn trắng mặc trơn, họ chỉ quan tâm đến vui chơi, giải trí, tình cảm ...quá khác biệt
Trả lờiXóahazz, biết làm thế nào được trong khi mình cũng đang chật vật để vươn lên trong cái cuộc sống bon chen này, nếu gặp cảnh ngộ mà mình giúp được thì mình cũng giúp thôi, mong là nhà nước ta ngày càng quan tâm đến những vấn đề xã hội thường ngày này
Trả lờiXóagặp truyện khổ trên đường, ai cũng nghĩ sẽ có người giúp, và lại không phải là mình như truyện ông già chết đói đấy, hoặc là không làm đến nơi đến chốn như em học sinh quay clip ấy, gọi 114 không thấy thì chỉ biết bỏ về, đúng là như cơn gió thoảng qua
Trả lờiXóasao nhà nước không có hẳn 1 đội chuyên thu thập những người mắc bệnh thần kinh, người cơ nhỡ, trẻ em lang thang nhờ, toàn đầu tư vào cái lớn lao mà quyên đi những người khốn cùng vậy, chẳng cần nhiều, chỉ cần cho họ ăn qua ngày thôi, chưa chắc họ đã vô dụng đâu
Trả lờiXóabây giờ không thể trách mọi người được, bản thân họ nghĩ họ đơn độc, họ không thể giúp được, họ cũng không sướng gì, còn cái bọn nhà giàu thì không nói làm gì, bản tính họ trên cao rồi, mong cần có sự tập trung thành lực lượng để giải quyết những truyện như vậy
Trả lờiXóaban noi dung, minh dong y, minh cung muon co that nhieu tien de cho bo me minh, cac em minh, nhung nguoi con kho khan trong ho hang nha minh, ngay con be minh con nho co 1 ba dien ba y nau thit chuot ba y an , cu thinh thoang minh mua banh mi pate cho ba y an, sau khi dua ba ay xong minh lan nao cung dap xe that nhanh va khoc, sau roi k thay ba ay nua k biet la ba ay di dau hay mat roi." Tuong lan" noi cung dung " cay mat " chua du hay cung chang de lam gi quan trong la minh lam duoc gi day ? va toi buon vi toi chua lam duoc gi de lam duoc gi cho nhung nhu vay ?
Trả lờiXóaSinh viên, miền núi chết đói đầy, miền núi mà bạn nói là ở đâu??. Bạn bảo chuyện này không đáng cay mắt ư. Không thấy " cay mắt thôi là chưa đủ " đấy ah??. Bạn ko có trái tim hay do bạn mắc căn bệnh trầm kha của xã hôi ,căn bệnh VÔ CẢM
Trả lờiXóaCảm thấy mình thật là may mắn hơn rất nhiều người khi có cơm ăn, có áo mặc và được gia đình cho học hành tử tế. Thương cho những người có hoàn cảnh như trên.
Trả lờiXóaXã hội ngày càng phát triển thì khoảng cách giàu nghèo ngày càng rộng, nghe có vẻ ko hợp tai nhưng sự thật là vậy. Mong rằng những ai đang đủ cơm ăn, áo mặc thì hãy biết quý trọng nó, khi bạn để thừa 1 cái gì đó thì hãy nghĩ đến hàng ngày có rất nhiều người đang chết đói.
Trả lờiXóaNhìn thì có vẽ thương thật.Nhưng bây giờ lại có người lợi đụng điều này đễ lợi dụng lòng thương của mọi người kiếm tiền nữa.haizzzzzzzzzz
Trả lờiXóaĐọc bài viết này thì tôi cảm thấy tôi may mằn hơn rất nhiều người, mong rằng mọi người hãy chung tay góp sức để giúp đỡ những người còn nghèo khổ và khó khăn hơn chúng ta
Trả lờiXóaTôi đã từng nghĩ là nếu ai ai cũng tốt cả thì xã hội này sẽ tốt đẹp biết bao. Có lần tôi đi xe bus nhìn thấy moc túi mà ko làm gì được, vì nó chạy quá nhanh, lương tâm cắn rứt lắm. Tôi kể lại cho đưa bạn nghe nó bảo tôi dại bởi vì người bị móc túi đâu phải tôi. Tôi vô cảm, bạn tôi vô cảm, còn nhiều người nữa đang mắc căn bệnh này, căn bệnh trầm kha của xã hội. Chúng ta cần nhiều hơn nữa những trái tim nóng để xã hội này tốt đẹp hơn. Xin phép mọi người cho tôi làm người tiên phong.
Trả lờiXóaBạn đã bao giờ gặp những ông lão đói lả hoặc những người đang quằn quại trong một vụ tai nạn?! Bạn đã bao giờ chìa bàn tay của mình ra cho những đồng bào đang cần sự cứu giúp?! đó mới là vấn đề, tôi thì rồi đó các bạn, còn bạn
Trả lờiXóaChúng ta hãy san sẻ để cuộc sống trở nên tươi đẹp hơn.Hi vọng với đức tính của người Việt Nam họ sẽ vượt qua được hoàn cảnh khó khăn này.
Trả lờiXóaChúng ta những người Việt Nam hãy chung sức, góp phần vào công cuộc phát triển chung của đất nước để đưa Việt Nam thoát khỏi nghèo nàn, lạc hậu.
Trả lờiXóamọi người cần mở rộng tấm lòng mình chung sức để giúp đỡ những người khó khăn nghèo khổ, họ cần sự quan tâm, sẻ chia của mọi người
Trả lờiXóa