“...An ninh thì sao ư? Họ người ngồì cười, người đứng xa chỉ trỏ, người quay phim. Họ chẳng cần phá đám bởi lẽ chỉ vì một vài cá nhân mà cuộc picnic thảo luận đã chuyển sang một cuộc biểu tình, kêu oan. Và điều này có lợi cho họ vô cùng...”
Những người tham gia buổi dã ngoại vì nhân quyền tại Hà Nội ngày 05/05/2013 và các biểu ngữ đòi tự do hội họp.
Tôi - một người trẻ mới bước vào con đường chính trị, nhưng thời gian cũng đã đủ để tôi nhận ra rằng: "chính trị thì đa màu sắc". Nó không chỉ có màu hồng mà còn có màu xám, không chỉ có mảng sáng mà còn có mảng tối. Về buổi picnic nhân quyền ngày 05/5 vừa qua cũng vậy. Đã có những mặt được và cũng không thiếu những mặt chưa được còn tồn tại. Dưới góc nhìn của một người "đi vòng ngoài", tôi cũng nhận ra được phần nào vấn đề. Chúng ta phải khách quan trong việc nhìn nhận cả mảng sáng và mảng tối của nó. Bởi vậy, trước khi viết bài này, tôi đã nghĩ tới việc bài viết sẽ đụng chạm tới một số cá nhân-điều mà giới trẻ từ trước tới giờ rất "ngại". Tuy nhiên tôi vẫn quyết định viết nó và coi nó như bước đầu của việc "viết lách" một cách dân chủ.
Với tôi, ý tưởng picnic nhân quyền quả là tuyệt vời. Tuy nhiên sáng 05/5, tôi đã định sẽ không xuất hiện tại khu vực picnic và tất nhiên là không tham gia buổi picnic bởi những lý do nhất định. Nhưng khi nghe tin một số anh chị trong Sài Gòn bị lực lượng an ninh bắt trong buổi picnic, tôi dắt xe ra và hướng thẳng về phía công viên Nghĩa Đô-nơi diễn ra buổi picnic. Tới nơi, buổi picnic đã bắt đầu được khoảng 45 phút theo chương trình. Gửi xe ngay ngoài cổng, tôi đi vào công viên. Hình ảnh đầu tiên tôi nhìn thấy là công an, an ninh chìm nổi đông không kém so với các cuộc biểu tình chống Trung Quốc ở bờ hồ là mấy. Bởi mục đích lần này là đi vòng ngoài quan sát nên tôi không muốn "lộ diện" hoặc hòa vào đoàn người. Tôi cố tránh mặt các "đồng chí" an ninh bằng cách giả ngơ, đi dạo. Đang đảo mắt tìm đoàn, anh Dũng Vova xuất hiện ngay trước mắt tôi làm tôi không khỏi vui vì gặp người quen nhưng cũng không khỏi giật mình. Anh bắt tay tôi hỏi thăm, tôi nhủ lòng "thôi xong, còn đâu cái vỏ đi dạo một mình". Hai anh em dọc ven hồ, hướng tới đoàn ở góc phía trên, vừa đi vừa trao đổi.
Tới gần đoàn tôi tách ra, ngồi với mấy anh an ninh trẻ phía xa và quan sát...như an ninh. Trước đó, tôi nghĩ mọi người sẽ cùng nói chuyện nhẹ nhàng về nhân quyền trong bầu khí ôn hòa, dân chủ. Thế nhưng những gì tôi nhìn và nghe thấy lại khác. Không phải mọi người mà là một vài người trong đó có cô Bùi Hằng và mấy bác dân oan đang nói rất to về chủ đề quá quen thuộc như dân oan, biển đảo, tội lỗi của ông lãnh đạo này, tội lỗi của đảng kia. Cũng vẫn với giọng điệu mà với tôi nó có phần thái quá và hơi chút cực đoan. Đại loại như:
- Quan tham cướp đất của dân (dân oan)
- Bọn bán nước
- Hoàng Sa-Trường sa là của Việt Nam
- Đả đảo bọn bán nước
- Mất nước rồi bà con ơi
- Nó cướp hết đất của toi rồi, tôi sống thế nào đây
- Hỡi bà con, hãy đứng lên chống bọn bán nước, chống bọn quan tham....
- Thanh niên ơi xin đừng thờ ơ
- ......
Một hình ảnh phản cảm đập vào mắt tôi là một cô ngực đeo Tổ quốc ghi công, tay cầm mũ hay cái gì đó chìa chìa ra như xin tiền. Mấy anh, mấy chú trước hay đi biểu tình thì cầm máy ảnh, điện thoại dí sát mặt mấy anh an ninh đang quay đoàn mà chụp, mà quay lại. Không khí chẳng khác gì biểu tình.
Mọi cặp mắt đổ dồn về phía đoàn picnic, không phải với ánh mắt thán phục, đồng tình. Họ nhìn đoàn picnic với ánh mắt e ngại. dè chừng thâm chí là bĩu môi khinh bỉ.
An ninh thì sao ư? Họ người ngồì cười, người đứng xa chỉ trỏ, người quay phim. Họ chẳng cần phá đám bởi lẽ chỉ vì một vài cá nhân mà cuộc picnic thảo luận đã chuyển sang một cuộc biểu tình, kêu oan. Và điều này có lợi cho họ vô cùng. Họ không cần phải ngăn cản ai đến với cuộc "thảo luận nhân quyền" này nữa, có lẽ mục đích lúc này của họ là cho người dân xung quanh và đặc biệt là sinh viên (khá đông) nhận ra được "bản chất" của cuộc dã ngoại này . Bởi trước đó họ nói với giới sinh viên rằng: "trong công viên đang có BIỂU TÌNH" và không gì chứng minh tốt hơn hành động sai lầm của đoàn picnnic .
Người dân ư??? Họ nói với nhau: "ở chỗ Lý Tự trọng ngày nào chả có biểu tình dân oan. Hôm nay nó lại kéo nhau ra đây..."
Sinh viên ư??? Họ cũng e ngại lắm và cũng không quan tâm. Còn mấy bạn sinh viên áo xanh tình nguyện thì hô vang: "Hồ chủ tịch muôn năm, đảng cộng sản Việt Nam muôn năm...". mấy bạn này thì khỏi nói cũng biết vì ai mà họ hô rồi.
Từ lúc này tôi bắt đầu gọi đây là một cuộc BIỂU TÌNH
Đang ngồi cạnh anh an ninh trẻ tuổi, tôi hỏi anh:
- Có chuyện gì vậy anh?
- À, mấy người rỗi hơi tụ tập với nhau đấy mà. Linh tinh lắm.
Để ý tôi thấy một anh an ninh khác ra nghe điện thoại và báo cáo: "...nó vẫn đang giảng thuyết anh ạ". Giọng nói của anh có vẻ hả hê, còn tôi khi nghe được cảm thấy man mác buồn.
Điều làm tôi cảm thấy vui vui chút là mấy bạn trẻ kéo nhau tách ra khỏi đoàn "biểu tình", ngồi lại với nhau và nói chuyện về nhân quyền. Tôi thầm nghĩ: ''đây mới là dã ngoại để thảo luận nhân quyền". Mấy bác tri thức cũng chịu sức hút của nhóm trẻ. Một số bác cũng cố gắng nói chuyện với nhau theo đúng bản chất cuộc picnic đề ra. Và tôi cũng biết rằng còn nhiều người muốn như thế nữa nhưng họ không tách ra.
Thế nhưng hình ảnh đẹp đó không được lâu. Đoàn biểu tình bắt đầu rảo bước, đi vòng quanh hồ và hô hoán, hát hò. Mấy anh em trẻ thấy đoàn người đang tiến về phía mình nên đứng lên và đi. Một tốp 4 đến 5 bạn trẻ đang tập nhảy cũng bị đoàn tuần hành làm phiền buộc phải hủy buổi tập trong tức tối. Quán cơm sát công viên thì hạ rèm che lại vì những lời hô hoán hướng thẳng vào quán trong khi thực khách đang đông.
Lúc này có 2 anh bảo vệ công viên đem loa tay ra, bật âm thanh nhiễu át hết tiếng loa của cụ Tạ Trí Hải. Đoàn người tiến ra phía cổng công viên để giải tán, trong khi một đội sinh viên tình nguyện đang được đưa vào. Được dịp mấy bác bắt đầu nói: "sinh viên các cháu đừng nghe theo những lời tuyên truyền của nhà nước..."
Từ sau khi đoàn người đi ra khỏi công viên tôi không quan tâm nữa, và cũng dần dần không quan sát mà đi với mấy anh em. Gặp 10 người thì 7 đến 8 người tỏ vẻ buồn. Chúng ta đã làm gì để phải buồn? Chúng ta đã không làm đúng theo những gì đã đề ra cho cuộc picnic. Nói một cách chính xác hơn là chúng ta đã "lột xác", thay tên cho buổi picnic nhân quyền. Chúng ta đã biến nó trở nên xấu xí trong mắt người dân xung quanh.
Xin hãy đưa ra câu hỏi: "những sinh viên được chứng kiến buổi picnic hôm nay sẽ nghĩ gì?" chứ đừng hỏi: "tại sao sinh viên, giới trẻ lại thờ ơ?" Ý tưởng của chúng ta rất tuyệt nhưng cách thực hiện của chúng ta thì thật tệ. Tôi không đồng ý với quan điểm coi đây là một cuộc tập dượt, một cuộc thử nghiệm. Bởi lẽ chúng ta tập dượt quá nhiều rồi.
Tôi ra về, trong lòng nghĩ: "biểu tình đã kết thúc"
Bách Trần (Hà Nội)
Nguồn: Facebook
-----------------
Ghi chú:
Comment của Mẹ Nấm Gấu:
Dã ngoại rất khác với biểu tình, không biết chừng nào mọi người mới học được cách phân biệt mục đích sinh hoạt đã được tuyên bố từ rất sớm và tuân thủ những đề nghị được đề ra để những người đứng xem xung quanh muốn nhập cuộc không e ngại nhỉ?
Có những ý tưởng dù nhẹ nhàng như một cuộc chơi nhưng mục tiêu và ý nghĩa của nó thì không hề như vậy.
Điểm lãi của một trò chơi là càng ngày có thêm nhiều người tham gia chứ không phải là càng ngày chỉ có một nhóm người co cụm lại.
Trong một cuộc chơi tập thể, nếu không nghĩ đến việc ngày càng có thêm nhiều người cùng chơi, bạn dần dần sẽ không có đối thủ =))
Nhiều người, trong số đó có bạn bè tôi đang mãi chạy theo những thứ to lớn lắm, lớn lao lắm, những thứ đó không có thật hay là đang xa tít tắp ở đâu đó mà họ quên đi hạnh phúc nhỏ nhoi, thứ hạnh phúc luôn hiện hữu ở bên cạnh họ mà họ không hề hay biết. 1 ngày chủ nhật, nếu ở nhà hoặc đi làm những việc khác thì có lẽ có ích hơn là đến công viên tụ tập với 1 nhóm du thủ du thực đấy.
Trả lờiXóaNghe thì có vẻ hoành tráng lắm, buổi picnic nhân quyền với mục đích chia sẽ với nhau các kiến thức, suy nghĩ về tình hình nhân quyền ở nước ta. Tưởng thu hút đông đảo sinh viên lắm, hóa ra lèo tèo dăm mạng, chém gió 1 hồi rồi quay sang biểu tình, rõ chán. Tưởng mấy người này có sáng kiến gì mới chứ lại làm ra cái trò hề này, cũng may có họ nên bà con đi chơi công viên được xem xiếc thú 1 bữa miễn phí
Trả lờiXóaĐảo 1 vòng qua Dân Làm Báo, vẫn thấy nhiều kẻ tung hô ủng hộ buổi Picnic nhân quyền, kiểu tự sướng, tự nói tự nghe, tự còm tự đọc. Nhiều ý kiến cho rằng buổi picnic đã thành công mỹ mãn vi làm cho chính quyền phải dè chừng, đúng là hành động tự sướng thái quá, khi mà nhà nhà, người người chứng kiến buổi picnic cho rằng nó thật lố bịch.
Trả lờiXóaĐược vài thằng chuyên kích động biểu tình phát động phong trào đi "da ngoại" với nhau. Buồn thay cho cái kế hoạch của chúng bị phá sản. Thế này thì lần sau còn đâu lừa người dân mà đi biểu tình nữa chứ. Phản cảm thế này thì thôi lần sau ở nhà kiếm việc khác mà làm đi, chứ vừa mất công lại mất sức thế này thì đúng là khổ thân
Trả lờiXóaBao giờ cho hết cái cảnh này chứ? Tại sao chính quyền, các lực lượng không vào cuộc để gông cổ hết lũ này nhỉ? Rõ ràng có những hành động nhằm chống phá nhà nước, kích động nhân dân làm rối loạn trật tự xã hội mà. Cứ để bọn này lộng hành quá!
Trả lờiXóaGông cổ bọn nó thì bọn bên ngoài càng mừng ấy chứ. Bởi vì, nếu chúng ta bắt bọn kia thì bên ngoài sẽ kích vào là nước ta không có nhân quyền, dân quyền, rồi làm khó cho đất nước, bây giờ ta đang cố chịu đựng, khi nào đầy đủ chứng cứ rồi thì BỤP.
Trả lờiXóaĐược con nái sề Bùi Hằng chuyên chửi thuê, rồi Nhật Vy chuyên viết thuê...ăn tiền của bên ngoài nên bày trò ra đêc chọc chính quyền, thêm mấy kẻ rỗi hơi không có việc làm nên kiếm trò để chơi rồi lôi lôi kéo kéo lừa được mấy ku em sinh viên rỗi hơi tập làm chính trị nữa. 1 mớ hỗn độn ấy thì làm sao mà tìm được chỗ đứng ở ngoài xã hội được, nếu có thì chỉ ở trên thế giới ảo thôi.
Trả lờiXóaĐọc Dân Làm Báo thấy bảo công an đàn áp buổi picnic ghê lắm mà, vừa phá rối rồi còn bắt đi mấy người vào đồn công an rồi hành hạ đủ kiểu nữa cơ mà, sao bây giờ lại bảo công an, an ninh ngồi chơi xơi nước vậy.
Trả lờiXóaVừa nghe tin em Hoàng Vy bị công an đánh gãy "rất nhiều răng", liệu có đúng không các bác. Em là em không tin công an đánh người ghê vậy, nhất là đây lại là con gái nữa. Có lẽ không nên tin Dân Làm Báo nhờ.
Trả lờiXóaBản chất chúng nó là tụ tập đông người gây rối ấy mà dã ngoại với pinic cái khỉ gì có ma nào theo chúng nó biểu tình ngoài chúng nó và người của chúng nó cùng mấy bác "dân oan" mà chúng nó thuê đâu.
Trả lờiXóaCông an người ta mà bắt chúng nó là chúng nó lại thừa cơ lu lên lớn miệng lên là công an thế này công an thế nọ ngay ý chứ lại trả nên mấy ảnh công an cứ để cho chúng diễn mấy trò mèo đó cho các bạn trẻ thấy được cho người dân thấy được bản chất của nó.
Kêu gọi biểu tình hoài không ai người ta tham gia mấy cái hoạt động không những vô bổ mà còn có hại ấy thì chúng nó chuyển qua kêu gọi tham dự buổi dã ngoại picnic diễn tuồng nhân quyền lại trá hình biểu tình và rồi ý chang vẫn những con người ấy vẫn những biểu ngữ ấy vẫn cái trò cũ rích ấy và chỉ họ cùng nhau ấy.
Trả lờiXóaMấy hôm nay tràn ngập các blog và buổi dã ngoại về nhân quyền tại một số thành phố trong cả nước. Bọn phản động này có tổ chức và được dật dây từ hải ngoại vì thế mà nó tổ chức được 1 lúc trên nhiều thành phố. Khó có thể nói được các cụ ông, cụ bà, mẹ trẻ con mọn đang nghĩ gì và đi vì mục đích gì nhưng âm mưu diễn biến hòa bình thì đang lộ rõ trên các thông điệp mà nó đưa ra.
Trả lờiXóaCùng là một hành động nhưng qua những cái nhìn khác nhau sẽ tạo nên những cảm nhận khác nhau. Việc chúng biểu tình, phản động, tuyên truyền bậy bạ, kích động người dân trong mắt chính quyền thì trên những trang mạng của chúng lại rêu rao rằng là buổi dã ngoại về nhân quyền. Vấn đề ở đây là những người dân mình cần hiểu được bản chất của nó để không bị chúng lừa đảo, lôi kéo dụ dỗ.
Trả lờiXóaTình hình đất nước đang yên ổn tự dưng có mấy con người mọc ra rồi nào dã ngoại, nào biểu tình hô hào lung tung. Tôi cứ tưởng mấy cái trò trẻ con này chỉ có dăm ba đứa trẻ con với vài mụ đàn bà không suy nghĩ ấy vậy mà cũng có vài bác có tuổi cũng tham gia. Đúng là ba cái trò nhí nhó. Chắc lại được mấy thằng hải ngoại bơm cho vài ba đồng rồi bảo chúng chửi bới lung tung. Đúng là cái bọn vô liêm xỉ, bán rẻ tổ quốc tức là chúng bán rẻ chính bản thân mình. Đến cái danh dự của chúng mà chúng còn không tiếc thì còn biết nói gì nữa. Mong sao các bạn sinh viên thế hệ tương lại của đất nước cần sáng lòng sáng mắt phân biệt đâu là xấu đâu là tốt. Vận mệnh của đất nước là nhờ vào các bạn cả.
Trả lờiXóaXem cái clip có tiêu đề: thanh niên hào hứng với ngày dã ngoại nhân quyền mà chết cười. Mấy đứa hâm hâm kê bàn ngồi giữa đường, chém gió về tình hình nhân quyền ở Việt Nam, 1 zai miền Nam thì tỏ ra uyên bác, chém về tình hình ruộng đất, 1 gái năng động thì chém về tình hình giam giữ người của công an. Toàn mấy đứa trẻ trâu, không biết là nêu Việt Nam nhân quyền tồi như chúng nói thì chúng nó có yên ổn học hành, rồi ngồi uống c2 và nói xấu đất nước thế này được ko nữa
Trả lờiXóaNói thật là mấy bài giương biển này nhai đi nhai lại mà mấy ổng bà này không chán sao có, lúc nào cũng mặc đồng phục, cầm biển, méo mó trước ống kính rồi chờ trực ở các địa điểm đã được thuê, sau cuối là nhận tiền diễn theo thỏa thuận... bó tay
Trả lờiXóa