Một chiếc xe bus chở đầy khách đang chạy trên đường đồi. Giữa đường, ba thằng du côn có vũ khí để mắt tới cô lái xe xinh đẹp. Chúng bắt cô dừng xe và muốn “vui vẻ” với cô. Tất nhiên là cô lái xe kêu cứu, nhưng tất cả hành khách trên xe chỉ đáp lại bằng sự im lặng.
Lúc ấy một người đàn ông trung niên nom yếu ớt tiến lên yêu cầu ba tên du côn dừng tay, nhưng ông đã bị chúng đánh đập. Ông rất giận dữ và lớn tiếng kêu gọi các hành khách khác ngăn hành động man rợ kia lại nhưng chẳng ai hưởng ứng. Và cô lái xe bị ba tên côn đồ lôi vào bụi rậm bên đường.
Một giờ sau, ba tên du côn và cô lái xe tơi tả trở về xe và cô sẵn sàng cầm lái tiếp tục lên đường… - “Này ông kia, ông xuống xe đi!” cô lái xe la lên với người đàn ông vừa tìm cách giúp mình. Người đàn ông sững sờ, nói: - “Cô làm sao thế? Tôi mới vừa tìm cách cứu cô, tôi làm thế là sai à?” -“Cứu tôi ư? Ông đã làm gì để cứu tôi chứ?” Cô lái xe vặn lại, và vài hành khách bình thản cười. Người đàn ông thật sự tức giận. Dù ông đã không có khả năng cứu cô, nhưng ông không nên bị đối xử như thế chứ. Ông từ chối xuống xe, và nói: “Tôi đã trả tiền đi xe nên tôi có quyền ở lại xe.” Cô lái xe nhăn mặt nói: “Nếu ông không xuống, xe sẽ không chạy.”
Điều bất ngờ là hành khách, vốn lờ lảng hành động man rợ mới đây của bọn du côn, bỗng nhao nhao đồng lòng yêu cầu người đàn ông xuống xe, họ nói: - “Ông ra khỏi xe đi, chúng tôi có nhiều công chuyện đang chờ và không thể trì hoãn thêm chút nào nữa!”. Một vài hành khách khỏe hơn tìm cách lôi người đàn ông xuống xe.
Ba tên du côn mỉm cười với nhau một cách ranh mãnh và bình luận: -“Chắc tụi mình đã phục vụ cô nàng ra trò đấy nhỉ!” Sau nhiều lời qua tiếng lại, hành lý của người đàn ông bị ném qua cửa sổ và ông bị đẩy ra khỏi xe. Chiếc xe bus lại khởi tiếp hành trình. Cô lái xe vuốt lại tóc tai và vặn radio lên hết cỡ.
Xe lên đến đỉnh đồi và ngoặt một cái chuẩn bị xuống đồi. Phía tay phải xe là một vực thẳm sâu hun hút. Tốc độ của xe bus tăng dần. Gương mặt cô lái xe bình thản, hai bàn tay giữ chặt vô lăng. Nước mắt trào ra trong hai mắt cô. Một tên du côn nhận thấy có gì không ổn, hắn nói với cô lái xe: “Chạy chậm thôi, cô định làm gì thế hả?”. Tên du côn tìm cách giằng lấy vô lăng, nhưng chiếc xe bus lao ra ngoài vực như mũi tên bật khỏi cây cung. Hôm sau, báo địa phương loan tin một tai nạn bi thảm xảy ra ở vùng “Phục Hổ Sơn”. Một chiếc xe cỡ trung rơi xuống vực, tài xế và 13 hành khách đều thiệt mạng.
Người đàn ông đã bị đuổi xuống xe đọc tờ báo và khóc. Không ai biết ông khóc cái gì và vì sao mà khóc!"
Hoàng Sơn thật tuyệt. Cuối tuần đọc bài này nghe nó ngấm quá, con người vô cảm với người khác nhưng không vô cảm với chính mình. Ích kỷ và hẹp hòi sẽ làm cho con người chết dần trong suy nghĩ và nhân cách.
Trả lờiXóaCám ơn bạn Đêm nhé
Trả lờiXóaCậu truyện rất ý nghĩa nó cũng phản ảnh một bộ phận con người ngày nay sống vô cảm chỉ biết suy nghĩ cho bản thân .họ thường lờ đi hay không trông thấy sự việc trước mắt đã có rất nhiều cái chết trong tai nạn giao thông chỉ vì không có được sự giúp đỡ của những người qua đường có rất nhiều lí ro được đưa ra cho hành động của họ nhưng tất cả chỉ là ngụy biện nếu người cần được giúp đỡ đó là người thân của mình thì có lẽ họ sẽ không thờ ơ bỏ qua như vậy . Mọi người hãy coi giúp đỡ người khác là giúp đỡ chính người thân và bản thân mình
Trả lờiXóaCái chuyện này đọc lâu rồi , tôi nghĩ ngoài đời chắc là chẳn có chuyện đến nỗi như thế này đâu mà , nó phản ánh sự vô cảm của con người trong xã hội hiện nay , cũng chẳng lạ những hình ảnh đám người vây quanh vụ tai nạn giao thông nhưng mà chẳng ai đưa người tai nạn đi bệnh viện cả, hay như gặp hoàn cảnh khó khăn có thể giúp nhưng chẳng làm gì... đáng suy nghĩ lắm
Trả lờiXóaCâu truyện này chẳng phải đang nói lên một thực trạng đáng buồn của xã hội hay sao, con người bây giờ quá chạy theo lợi ích sống vô cảm với nhau, điều này thật sự nguy hiểm cho xã hội. Đã đến lúc mọi người cần có cái nhìn bao dung và đồng cảm hơn với mọi người trong xã hội. một dân tộc đoàn kết, tương thân tương ái mới là một dân tộc mạnh, đó mới chính là điều làm kẻ thù khiếp sợ.
Trả lờiXóaThời buổi kinh tế thị trường với những áp lực của chuyện cơm, áo, gạo, tiền đã khiến cho nhiều người trở nên ích kỷ, thờ ơ, vô cảm với những vấn đề của người khác, thậm chí đó có thể là những vấn đề chướng tai gai mắt hay có liên quan trực tiếp đến sức khỏe và lợi ích của những người xung quanh. Dường như đối với những người mắc chứng vô cảm này, ứng xử “thương người như thể thương thân” là một điều gì đó quá xa xỉ đối với họ. Căn bệnh vô cảm, coi như “không nghe, không thấy, không biết” đã và đang ngấm ngầm làm băng hoại những giá trị đạo đức tốt đẹp trong tâm hồn mỗi con người và cả xã hội.
Trả lờiXóaThực chất, “bệnh vô cảm” là căn bệnh tâm hồn của những người có trái tim lạnh giá, không xúc động, sống ích kỷ, lạnh lùng, cho sự an toàn của bản thân mình là trên hết. Họ thờ ơ, làm ngơ trước những điều xấu xa hoặc nỗi bất hạnh, không may của những người sống xung quanh mình. Biểu hiện của nó trong xã hội hiện đại thì muôn hình, muôn vẻ, người mắc chứng này cũng rất đa dạng, không chừa bất kỳ ai, trong bất kỳ hoàn cảnh nào. Bệnh vô cảm không chỉ xuất hiện ở kẻ xấu, mà nó còn có thể có ở cả những người vẫn được coi là người tốt. Bởi lẽ, khi người tốt làm ngơ, im lặng trước cái xấu, để cái xấu chà đạp lên những giá trị nhân văn, thậm chí nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật thì cũng chính là một biểu hiện không thể chối cãi của chứng vô cảm.
Trả lờiXóaĐÂy cũng là câu chuyện phản ánh thực trạng hiện nay của xã hội thôi , đó là căn bệnh vô cảm trong xã hội , con người với nhau cả mà , người với người sống để thương nhau mà , cái lối sống khép kín , vô cảm hình như đang dần dần ăn sâu vào trong đời sống của xã hội thì phải , chuyện này đáng để suy nghĩ đấy!
Trả lờiXóaBai nay co gi hay ho dau, lay cot truyen cua nguoi khac viet lai, nguyen ban cua no la chiec xe buyt so 4 thi phai
Trả lờiXóaMột câu chuyện đúng là khá hay, khi con người ép đến đường cùng thì họ có thể làm bất cứ việc gì mà họ không ngờ tới nhưng trong họ vẫn chứa đựng một cái gì đó được gọi là lòng tốt. Như trong câu chuyện thì ra đuổi ông già xuống là một sự trả ơn mà cô gái đã dành cho ông. Sống trên đời phải học cách sống cách làm người đừng thờ ơ với những việc mà mình có thể giúp đỡ người khác. Đúng là cái giá phải trả cho những con người không có một tình thương con người
Trả lờiXóaMột câu chuyện đáng để suy ngấm, trên cuộc đời này cái gì cũng có cái giá của nó nếu như mà mình sống thờ ơ với những sự việc xung quanh mà mình có thể làm có thể lên tiếng, trong xã hội cần sự lên tiếng của tập thể mọi người thì mói giải quyết mọi việc một cách thuận lợi nhưng nếu nó xảy mà không có sự giá dỡ của cả một tập thể thì nó sẽ gây ra những hậu quả hết sức nghiêm trọng
Trả lờiXóaNhận xét này đã bị tác giả xóa.
Trả lờiXóathèm quá thì lên chuoivang.com đó mà mua đồ về thủ dâm, chứ đi hiếp đàn bà con gái yếu đuối ngat làm gì
Trả lờiXóa