Chia sẻ

Tre Làng

NỖI KINH HÃI CỦA MỘT CƠN SAY NẮNG

Tôi từng thầm khấn nguyện giữ đời sống tình ái thanh sạch cho sự an nhiên của đời mình, cho tới ngày nỗi cô độc xô đổ tôi vào vùng tối.

Đơn độc ngay cạnh chồng

Đó là những tháng ngày tôi ngoài ba mươi tuổi. Gia đình như guồng đều đặn vận hành mỗi ngày. Lòng dạ chồng không thay đổi gì nhưng đã xuất hiện một khoảng cách tâm hồn giữa hai đứa. Muốn xiết bao vài khoảnh khắc riêng tư đâu đó, hay dăm phút trước khi thiếp vào đêm để cùng rủ rỉ những mắc mứu cuộc đời mà tôi cần người đàn ông của mình chia sẻ. Tôi thử gợi ý một khoảnh riêng tư vợ chồng nhưng anh cứ thích phải có con bên cạnh, phải cơm nhà tối tối thay vì vợ chồng tung tăng ra quán chút xíu. Anh viên mãn và tôi hao mòn, đơn độc ngay cạnh anh.

Tự nhủ đang đòi hỏi anh nhiều quá, nỗi trống trải sẽ qua đi vì tôi vốn là người ham hiểu biết, có đời sống bè bạn, công việc phong phú. Những lo toan thường nhật cũng sẽ chẳng cho buồn vô cớ mãi.

Nhưng những khoảnh khắc cô độc vô cớ cứ ngày càng lấn phần niềm vui sống mà tôi cố vun vén. Tôi sống phân thân. Bề ngoài xúng xính váy áo, nói cười, lo toan tất bật cơm áo, con cái, giao tiếp, phấn đấu học hành và bên trong là một người đàn bà hoang mang vì nỗi buồn không tên.

Tôi ráo riết tìm cách thoát khỏi tình trạng “đánh mất mình”. Song dù buôn chuyện với bạn bè, lao vào công việc, vào thú vui nội trợ, con cái… thì vẫn không thoát nổi. Mình mắc bệnh đa nhân cách chăng? Tâm sự với bạn, ai cũng bảo có sao đâu, đừng tự ám thị mình. Tôi sợ ở một mình vì sẽ rơi ngay vào tình trạng không sức sống. Cô đơn ngay giữa lòng mình, nói thế vẫn là chưa đủ.

Và bắt đầu cuộc phiêu lưu tình ái

Vẻ mặn mà thiếu phụ của tôi cuốn hút từ nửa kia nhân loại những lời có cánh, những ánh mắt khát khao, những lời ngỏ mong muốn gần gũi tinh thần, thể xác. Chẳng có lý do gì để ngoại tình, chồng cũng là đủ cho đời sống chăn gối. Tôi giữ lời khấn nguyện từ ngày trẻ và hơn tất cả là không muốn làm đời mình thêm mệt mỏi, rắc rối.

Một vài cô bạn bắt đầu phiêu lưu tình ái. Lúc tưởng bạn tìm thấy tình yêu đích thực muộn mằn, lúc bạn lại vật vã dưới vực sâu tổn thương. Nhưng ai cũng bảo thế còn hơn vô cảm như tôi...

Bất lực trong cuộc chiến với nỗi cô đơn ma ám, tôi bắt đầu nghĩ phải chăng thứ ái tình ngoài luồng ấy sẽ là thuốc đưa ra khỏi vùng không trọng lượng?

Dần dần tôi đủ liều lĩnh nhận lời đi tâm sự ở quán nước với một đồng nghiệp đã nhiệt thành chờ đợi tôi từ lâu. Tôi chỉ định “thêm một chút để cân bằng một chút” chứ không muốn gì xa hơn. Cố kiên nhẫn nghe lời tán tỉnh nhạt tênh của anh để xem thuốc mới này có giã được tật không, tôi dần thấy mình có nhu cầu tâm sự cùng anh những buồn vui không kể được với chồng.

Tình ái hóa ra chỉ là cơn gió hoang vô nghĩa chứ không phải như người đời tô vẽ... (Ảnh minh họa)
Tự tin đủ tỉnh táo để không phản bội chồng, tôi ung dung tiếp tục thứ quan hệ vừa tri kỷ vừa tình tứ này. Riết rồi trong chuyến công tác vùng biển, chuyện đi xa hơn vì anh quá đỗi ân cần... Thêm vài lần đi nhà nghỉ khi về lại thành phố. Tôi chả vui sống gì hơn khi đã là tình nhân thực thụ của nhau. Mỗi lần gặp đều ngầm là hẹn lên giường chứ chẳng còn sự thanh thản tinh thần như xưa. Anh cần mà tôi chẳng muốn. Tôi thưa thớt dần, lánh xa cuộc tình vô cảm.

Thế là thuốc đắng không giã tật. Lạ là không thấy cả nỗi day dứt vì phản bội chồng, điều trước kia tôi tưởng sẽ dày vò mình ghê lắm. Nhưng tôi nuối tiếc sự giản dị của đời sống khi soi vào mắt con trong veo. Chấp nhận buông xuôi theo dòng cô độc.

Nỗi kinh hãi của một cơn say nắng

Tôi lên mạng, tham gia một diễn đàn dành cho các bậc cha mẹ. Những trao đổi về con trẻ tưởng chừng vô hại lại cuốn tôi vào cảm giác cần chuyện trò chia sẻ mọi góc nổi, góc chìm trong cuộc sống với người đàn ông cùng thành phố. Chúng tôi bị hút vào nhau từ khao khát tinh thần được đáp bù tới rung động thân xác không lường trước. Lời nguyện lại bị bước qua. Như thể lần trước chỉ là liều vắc xin vô hiệu khiến cơn say nắng phát mạnh hơn.

Sau hơn một tháng say sưa trao và đáp, cơn hoang hoải quay về. Tôi sực tỉnh, mục đích lại không đạt được.

Sự vô cảm thêm một nấc xa hơn. Trước đây còn có một giá trị để tôn thờ, để tự hào về mình và tình yêu với chồng, giờ tôi đã đánh mất nó mà không có cả cảm giác ê chề hay hối hận. Thực chất là tôi đánh mất tôi thêm mà chả có gì để bao biện và cũng không hề có nhu cầu bao biện. Trống rỗng toàn bộ. Tình ái hóa ra chỉ là cơn gió hoang vô nghĩa chứ không phải như người đời tô vẽ.


Kinh khủng là tin báo sau sáu tháng không gặp nhau: Anh lây AIDS từ ai không rõ. Trước tôi anh cũng từng có nhân tình. Vì thật sự yêu nên anh muốn tôi được biết mà xử lý phần mình. Hoảng loạn vì nguy cơ lây nhiễm làm tan nát cuộc đời của chồng và hai con, chứ không phải vì tôi sợ mình sẽ chết. Lao đi thử máu. Trời còn thương: xét nghiệm âm tính!

Khi ấy tôi 36 tuổi. Nỗi kinh hãi cho người thân kéo tôi dần ra khỏi trạng thái sống vô hồn. Quay về với gia đình mình, chồng vẫn yêu tin, con vẫn cần mẹ. Từng bước nhỏ tôi về gần với tôi xưa. Tôi gắng quên trải nghiệm vô nghĩa đã qua, lại tập náu mình vào bờ vai chồng tìm hơi ấm.

Hiểu biết muộn mằn

Sau này đọc được bài viết trên mạng mới biết trạng thái buồn, cô độc vô cớ thực ra là bước chuyển tâm lý lứa tuổi “30+” mà tôi gặp phải ở mức độ nặng hơn một số người. Đi qua bước chuyển ấy ở lứa tuổi nhiều quyến rũ, dễ lỏng lẻo trong quan hệ gia đình, cộng với những lo âu phấn đấu cơm áo, công việc khiến khó giữ được sự cân bằng trong tâm lý, hành vi.

Thực ra nếu được vợ, chồng, người yêu thương chia sẻ hoặc tự hiểu đúng bản chất vấn đề, biết rằng rồi nó sẽ qua đi không di chứng thì “nạn nhân” của nó sẽ được lợi hơn là hại. Những nỗ lực vươn lên, thoát khỏi nó hợp lý trong khuôn khổ đừng lệch lạc khiến người ta chín chắn hơn, có chiều sâu tâm hồn hơn để tiếp tục cuộc sống.

An Thảo/Gia đình

9 nhận xét:

  1. NGUYỄN ĐÌNH TẤN-CỤC TRƯỞNG CỤC THUẾ TPHCM-GÓC ngừ HUẾ09:02 25/11/13

    https://ttxva.org/ts-nguyen-dinh-cung-co-cuu-dn-thi-kho-ma-tai-co-cau/

    CÁCH MẠNG ĐỎ - CHUYỆN KỂ RẰNG NGÀY SỮA NGÀY XƯA, CÁN BỘ CÁCH MẠNG CỦA PHE TA NẰM RỪNG CHỐNG MUỖI, TRÊN ĐƯỜNG HÀNH QUÂN LỠ MUỐN ĐI ĐẠI TIỆN THÌ PHẢI TÁCH ĐOÀN QUƠ ĐẠI CỎ KHÔ BÊN ĐƯỜNG MÀ CHÙI CÁI ĐÓ....AI CHÙI KỶ QUÁ THÌ SAO NÀY ANH EM CÁN BỘ MÌNH NÓI ĐÙA VỚI NHAU LÀ "DÂN CÁCH MẠNG ĐỎ", CHỨ TRONG NGHỊ QUYẾT CỦA ĐÃNG KHÔNG ĐỀ CAO LẮM CHUYỆN LÀM CÁCH MẠNG SAO THÌ ĐỎ VÀ LÀM SAO THÌ KHÔNG ĐỎ....LINK CHÍNH THỨC NÈ:

    http://thethaovanhoa.vn/bong-da-anh/bi-mat-ve-cuoc-cach-mang-do-cua-rafa-benitez-n20090324043733499.htm

    ông LÊ THANH HẢI BÍ THƯ THÀNH PHỐ HỒ CHÍ MINH: OAI NHỜ Chị - CHỊ như mẹ ( BÀ TRƯƠNG MỸ HOA - DÂN CÁCH MẠNG ĐỎ vì chùi đít bằng cỏ khô mới gọi C.M.Đỏ )....SANG NHỜ VỢ ( BÀ TRƯƠNG THỊ HIỀN - HIỆU TRƯỞNG TRƯỜNG CÁN BỘ TPHCM - EM RUỘT BÀ TMH ), chứ còn gì nữa??? LÊ THANH HẢI NÚP VÁY ĐÀN BÀ...( BÀ CHỊ+BÀ VỢ+BÀ QUYẾT TÂM)

    http://ttxva.org/cuong-do-la-oai-nho-me-sang-nho-vo/

    http://vi.wikipedia.org/wiki/L%C3%AA_Thanh_H%E1%BA%A3i

    https://ttxva.org/truong-can-bo-tp-hcm-se-tro-thanh-dai-hoc-chinh-tri/

    https://ttxva.org/cu-xa-het-vao-nhan-dan-di/
    https://ttxva.org/cuong-do-la-oai-nho-me-sang-nho-vo/#comment-144725

    http://thuocbvtv.com/cuong-do-la-oai-nho-me-sang-nho-vo/

    TRAI NGừ HUẾ KHÓ XÀI LẮM, GIAN XẢO VỚI CHỊ EM PHỤ NỮ LẮM, CHƠI CHỊ EM CÓ BẦU XONG RỒI BỎ NGƯỜI TA, Ở TPHCM CÓ CHA NGUYỄN ĐÌNH TẤN CỤC TRƯỞNG CỤC THUẾ TPHCM - GÓC NGỪ HUẾ, CHA NỘI NẦY GIỎI HẢM HẠI NGƯỜI TA LẮM, CỤ THỂ Ngày 22/11/2013, Ủy ban Kiểm tra trung ương đã thông báo kết quả kỳ họp thứ 21 của ủy ban diễn ra từ ngày 11 đến 20/11. Theo đó, Ủy ban Kiểm tra trung ương đã xem xét ông Hồ Xuân Mãn, nguyên ủy viên Trung ương Đảng, nguyên bí thư Tỉnh ủy Thừa Thiên - Huế, ủy ban KẾT LUẬN CÓ khuyết điểm, vi phạm phải được xem xét, xử lý theo quy định. Ủy ban Kiểm tra trung ương báo cáo Ban Bí thư xem xét, quyết định xử lý việc phong tặng danh hiệu "Anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân trong thời kỳ chống Mỹ" để kiến nghị các cơ quan chức năng của Nhà nước xử lý theo thẩm quyền. LINK nè: CHÚ Ý ÔNG BÍ THƯ TỈNH THỪA THIÊN HUẾ nha:

    http://dantri.com.vn/xa-hoi/kien-nghi-xu-ly-danh-hieu-anh-hung-cua-nguyen-bi-thu-thua-thien-hue-806310.htm

    https://www.facebook.com/tat.axit.1

    Trả lờiXóa
  2. Tình ái hóa ra chỉ là cơn gió hoang vô nghĩa chứ không phải như người đời tô vẽ. Đúng là như thế , chỉ có tình yêu đích thực mới đem lại hạnh phúc lâu bền , còn những xúc cảm thoáng qua chỉ như hạt muối rơi vào cốc nước , không thể giữ được nước , vì thế, hãy biết trân trọng những giá trị lâu bền của cuộc sống, đừng chạy theo mấy thứ phù phiếm của cuộc sống xô bồ này

    Trả lờiXóa
  3. cuộc sống cần hơn những sự thấu hiểu , chứ không phải là những cảm xúc mì ăn liền , chính vì thế đừng để những xô bồ của cuộc sống hiện đại kéo chúng ta ra xa nhau, mà hãy cố gắng sống vì nhau, sống vì những giá trị hiện hữu ta đang có ,chứ đừng để lạc lối vì những giá trị phù phiếm khác

    Trả lờiXóa
  4. Yêu quá nhiều sẽ chỉ khiến bạn đau lòng khi bạn phát điên vì nó mà thôi. Ý tôi là phát điên thực sự theo kiểu bạn bè người thân sẽ không thể nhận ra nổi cái con quái vật đang hành động vì tình yêu này là ai nữa. Vì vậy hãy tìm cho mình một tình yêu đích thực, hãy tạo cho mình một cuộc sống hạnh phúc.

    Trả lờiXóa
  5. Nếu chờ đến lúc bạn thật sự sẵn sàng để yêu hay để cưới thì có lẽ… là chẳng bao giờ. Bởi đứng trước những ràng buộc và trách nhiệm, bất kì ai đã từng suy nghĩ nghiêm túc về vấn đề này đều cảm thấy sợ hãi. Nhưng nếu bạn thật sự muốn có được một cuộc sống, một tình yêu thì sẽ phải học cách đấu tranh chống lại nỗi sợ và tất cả những vấn đề đính kèm.

    Trả lờiXóa
  6. Chấp nhận một sự thật không như mình nghĩ bao giờ cũng cay đắng, chua chát và hống hoác thật. Nhưng đã hết thời bạn mộng mơ về chuyện “tình yêu em có thể đổi núi dời sông” rồi. Những người không thể có mặt trong tương lai của bạn thì nên rũ đi cho nhẹ gánh. Nếu mà có người khiến bạn chấp nhận quên đi quá khứ để yêu lại từ đầu thì tại sao lại không? Tại sao lại coi đó là chuyện đau lòng nhỉ? Sung sướng bần thần hết cả người ra ý chứ.

    Trả lờiXóa
  7. Thật ra thì cũng còn phụ thuộc vào việc là với ai, ở đâu, và lúc nào. Làm sao mà bạn có thể bày tỏ những điều trái tim mình thật sự đang cảm nhận trước mặt sếp khi lão ta đang lên lớp bạn cơ chứ?!! Và trong mọi giáo trình dạy cưa trai thì đều tuyệt nhiên nhắc nhở học viên không được hành động vồ vập quá nhanh theo nhịp đập trái tim đấy thôi! Nhiều lúc, che giấu được điều mình đang nghĩ lại là một điều nên làm và sung sướng vì làm được.

    Trả lờiXóa
  8. hãy biết nhận định tình hình và đừng bao giờ mù quáng đi theo những cảm xúc của con tim khi mà bạn đã không thể thấu hiểu và điều khiển nổi nó cuộc sống cần hơn những sự thấu hiểu , chứ không phải là những cảm xúc mì ăn liền , chính vì thế đừng để những xô bồ của cuộc sống hiện đại kéo chúng ta ra xa nhau,

    Trả lờiXóa

Tìm kiếm mở rộng

Google TreLang

Tre Làng

Thông kê truy cập

Lưu trữ Blog