Cuteo@
Tâm sự của con ông Dương Tự Trọng về quyết định của bố mình
"em là con bố Trọng ạ. Bố Dương Tự Trọng. em ít hơn anh khoảng 5 tuổi. em cũng đồng thời là cháu trưởng luôn ạ.
em ở với ông bà em từ bé anh ạ. e thực sự cũng rất muốn chia sẻ cảm súc với mọi người.
dạ e muốn chia sẻ 1 số cảm xúc của e, e là người tuy k thấy rõ hết nhưng chứng kiến khá tường tận sự việc, vì bố e rất tin tưởng e ạ.
đầu tiên thì e xin thay mặt bố và bác e, những người e rất yêu quý, gửi lời xin lỗi đến mọi người
từ hồi vệc xảy ra đến giờ, hơn 1 năm rồi, nhà e cũng có ăn ngon ngủ yên đâu a
chẳng phải vì tiền hay quyền, mà vì e quá thương cho mọi người
bố và bác e, rồi mẹ e rồi bác Phương (vợ của bác Dũng) rồi các chị các em của em rồi các cô đều còn có skhoe, còn có thể chịu được
nhưng a biết k, ông bà em thì khác
bà e 90 rồi, ông e thì 97
nhớ ngày trước (hồi e học ĐH), khi em hỏi ông em là: ông ơi thế ngày bé ông sống ông có ước mơ gì?
kiểu như lúc đó e khá hoang mang về hướng đi tương lai ấy ạ, nên e hỏi ông e thế
ông e nói rằng: ông em chỉ có 1 ước mơ là làm sao cho dân hết khổ
ôi e xin lỗi, e hơi xúc động
lẽ ra e k nên kể mấy cái này ra vì chắc cũng chẳng ai tin
e chỉ muốn xin lỗi thay bố và bác
e thương bố và bác lắm, e bị dằn vặt vô cùng vì e k thể làm gì đc
có những chuyện k bập vào, k đi vào, k bao giờ có thể hiểu đc
1 năm nay
lúc nào
báo chí
phương tiện truyền thông
rồi mọi người cũng dành những lời lẽ k thể tệ hơn cho gđ e
e buồn lắm, nhưng họ k có lỗi, k thể trách họ đc
vì nếu là e, e cũng thế, e cũng sẽ chửi, sẽ rủa, sẽ chỉ mong giết hết
e k trách mọi người chửi rủa gia đình e, e chỉ biết xin lỗi thay bố và bác, nhưng e cũng k hề trách bố e
nhưng a biết k, mỗi người có 1 cái hạnh phúc, 1 chân lý riêng cho mình
và khi nhận ra quyết định của bố e cũng là hạnh phúc và lý tưởng sống của bố e
cả nhà e đều k 1 câu oán trách
vì nhà e, chỉ mong bố e làm gì mà bố e thấy hạnh phúc
thế là đủ
gia đình e giờ phải giấu ông bà, a biết k, ông bà em già rồi
mà cái cảm giác cứ phải lừa dối ông bà nó đau lòng lắm anh ạ
dạ thì nhà e ông e già rồi, bà e thì bị bệnh về mắt
ông e thì lại rất nghe bà
bà e chỉ biết bố và bác bị điều tra
chứ k biết nhiều hơn
thì báo chí gửi đến nhà, người nhà e sẽ lọc hết ra
những cái liên quan. dạ ông e 97 rồi bà e 90 rồi
ông e k đủ sức khỏe để ra ngoài
còn bà e thì bị bệnh về mắt lên đi lại khá khó
còn TV thì giờ cứ đến giờ
là bà e lấy cớ bảo ông vào nhà
để ông e k biết
và bà e cũng phải vào phòng cùng luôn
đt bàn thì rút hết dây ra để k ai hỏi thăm cả sợ ông bà biết đó a
a thấy đấy, cứ phải vui vè để dối lừa ông bà mình đâu có vui phải k a ?
nếu ông e biết, chắc chắn ông e sẽ quỵ luôn
e cam đoan ạ
ông e là 1 người *** chân chính
chắc chắn ông e cũng sẽ chỉ muốn xử bắn luôn 2 người
bà e thi chắc sẽ k thế, vì bà là mẹ, bà yêu các con lắm
do sống với ông bà từ nhỏ, nên cái việc đối xử với bạn bè cũng ảnh hưởng rất nhiều từ phía bố và ông bà
e đang ở 1 gđ mà báo chí gọi là "Danh gia vọng tộc"
giờ thì thế này
nhưng e chưa bao giờ xấu hổ
hay trách
hay thấy nhục
hay phải trốn tránh k dám nhận bố mình tên là Trọng hết
đấy là bố e, e đã k thể giúp bố, để báo hiếu đc rồi
giờ lại còn vì thế mà xấu hổ hay trách móc bố thì e đâu còn là con người nữa
e cũng k tiếc ạ
chỉ duy nhất thương bố và bác
và e k tiếc, mẹ e cũng k, em em cũng thế
cứ bố e cảm thấy thoải mái vì đc theo đuổi lý tưởng và cách sống của bố e thế là đủ và k có trách móc tiếc hay xấu hổ hay bất kỳ gì hết ạ
e k tự hào, k xấu hổ hay nhục nhã gì về gia đinh e, chỉ là e muốn nói lên tình cảm của e với bác và bố thôi ạ
còn giờ thì bố và bác là những người có lỗi
dù sao là phận con cũng đau lòng lắm a ạ,
trước giờ 1 tuần chắc e chỉ gặp bố e đc vài tiếng
vì bố e hết lòng vì công việc lắm
nếu nói về 1 mẫu "quan chức" lý tưởng, thì bố e thừa bản lĩnh và kiến thức nhưng lại thiếu sự nhẫn tâm
bố e k hợp làm chính trị lắm
giờ việc đã thế này rồi, bố và bác giờ là tội nhân của XH rồi, gia đình e cũng chỉ muốn xin lỗi mọi người, chứ k cầu xin hay van lậy bất kỳ 1 ân huệ gì hết ạ, chỉ mong là bài học cho con cháu mai sau thôi ạ"
Facebook Nguyễn Ngọc Long Blackmoon
thật đáng tiếc cho một gia đình danh giá một thời, những con người có tài nhưng sai lầm nhất thời và bị cái tham lam trong người nổi lên mà đã làm hủy hoại cả danh tiếng và sự nghiệp, giờ đây khi sự việc đã rồi, ngồi trong song sắt kia sự ăn năn hối cải đó có thể nào chuộc lại lỗi lầm không đây..đó là một bài học cho những ai coi thường pháp luật
Trả lờiXóasự phán xét của tòa án như vậy là đúng người đúng tội , thể hiện sự anh minh của pháp luật và sự răn đe cho những kẻ khác muốn coi thường và bòn rút của cả của nhân dân...đó là mồ hôi xương máu của đồng bào..những kẻ nào dám mưu lợi cho việc tư thì kẻ đó phải bị trừng phạt.....mắc nợ với nhân dân thì fải trả lại cho nhân dân..
Trả lờiXóaDương Tự Trọng có tình và ông đã quyết định đặt tình thân lên trên công việc cũng như sự nghiệp của một người chiến sĩ công an. Đó là lựa chọn của ông. Chúng ta khó mà phán quyết được cái đúng cái sai bởi ngoài chữ lý còn có chữ tình. Chỉ có pháp luật là công minh và luôn bảo vệ cho lợi ích chung của nhà nước và của nhân dân. Đấy mới là cái chuẩn mực của một xã hội để chúng ta soi vào.
Trả lờiXóaVới Dương Tự Trọng các độc giả có thể có cái nhìn nhẹ nhàng và vị tha hơn cho con người này. Bởi không ai dám khẳng định nếu mình ở trong vị trí của Dương Tự Trọng không hành động như thế dù biết trước hậu quả. Phải nói rằng chính Dương Tự Trọng là một cán bộ chiến sĩ dày dạn kinh nghiệm phải ý thức được trách nhiệm của mình trong việc này. Nên bản án dành cho ông như vậy cũng không có gì phải hối hận.
Trả lờiXóaRanh giới hợp lý giữa pháp luật và đạo đức gia đình trong vụ Dương Tự Trọng có lẽ nên là sự im lặng của Trọng trước lời cầu cứu của Dương Chí Dũng, chứ không phải là việc Trọng làm giả hồ sơ và tổ chức cho Dũng chạy trốn (ngay cả khi Trọng đã biết có quyết định khởi tố bị can với Dũng). Pháp luật không nên đòi hỏi Trọng phải tố cáo Dũng và nên tôn trọng sự im lặng của Trọng, như một cách tôn trọng những giá trị đạo đức căn bản nhất của một gia đình.
Trả lờiXóaNhư vậy, chỉ trong một thời gian rất ngắn, 2 anh em Dũng - Trọng lần lượt ra trước vành móng ngựa và nhận những bản án xứng đáng với hành vi phạm tội của mình. Tuy nhiên, phía sau vụ án này, lại là những câu chuyện dài về hình ảnh cựu PGĐ Công an Hải Phòng, một người từng là khắc tinh của bọn tội phạm, từng ghi dấu ấn trong rất nhiều vụ trọng án trong suốt những năm tháng hoạt động trong ngành.
Trả lờiXóa