Thư của khán giả gửi tới NSƯT Chánh Tín: "Chú đang định ăn vạ đó sao?"
Con định bụng sẽ không nói chuyện này, thiên hạ kẻ xót thương người bức xúc quá nhiều rồi, nhưng chiều nay đọc một tờ báo uy tín, lại nghe chú nói "ngân hàng mà tịch thu nhà chắc chỉ có ra trước cổng mà nằm", con không chịu được.
Chú đang định ăn vạ đó sao?
Thưa chú, cuộc đời và nghiệp dĩ đã cho chú quá nhiều, khán giả cũng đã cho chú quá nhiều để có chỗ đứng, có tài sản. Việc chú đánh mất nó đâu phải lỗi của họ đâu chú?
Chú nói chú đang sống như ăn mày. Không phải vậy đâu, ăn mày là phải ngửa tay đến trước mặt từng người kìa. Chú đâu có xin xỏ ai đâu mà biểu ăn mày. Chú chỉ ăn mày... dĩ vãng, cái dĩ vãng sáng chói của chính mình.
Nói thiệt, con thấy chú càng nói càng kỳ. Phải chi chú bệnh nặng không tiền chữa, con tin anh chị em nghệ sĩ và khán giả sẵn sàng cùng nhau dang tay làm một chương trình thiện nguyện gì đó (như đã từng làm nhiều lần) để gom góp dăm ba trăm triệu chia sẻ với chú. Đằng này chú nói mình mỗi ngày còn có thể đánh bao cát mà. Vậy điều chú mong muốn ở đây là giữ lại cái nhà? Con biết nhà chú. Trời ơi, nó là nỗi thèm thuồng của 99 phần trăm người Saigon này đó chú. Bây giờ nó xuống giá rồi. Nhưng xuống rồi là còn bao nhiêu? _Hơn 10 tỉ. Con biết, mất đi khối tài sản tích góp cả đời, ai cũng hoảng, cũng quẫn nhưng con mong chú tỉnh táo để thấy rằng đó là một số tiền lớn, lớn lắm chú ơi. Xây được 300 ngôi nhà mơ ước đó chú.
Chú có biết, ngay cả trong thời khắc đen tối nhất của mình, chú vẫn còn sáng sủa hơn hàng chục triệu người trên cái đất nước này? Rất nhiều doanh nhân thua lỗ hàng trăm hàng ngàn tỉ đến nỗi phải vào tù, phải tự tử, phải vô trại tâm thần, phải ra đường chạy xe ôm nhưng họ có kêu than đâu? Vì sao? _Vì khi bước chân vào thương trường, họ phải trang bị cho mình kỹ năng chấp nhận, nôm na là "có sức chơi, có sức chịu". Rất nhiều người, ở gần nhà con thôi nè, lao động nặng nhọc nhưng mỗi trưa chỉ dám ăn cơm trắng với nước tương. Rất nhiều đứa trẻ và cô giáo phải đến trường bằng cách nhắm mắt nín thở chui vô bọc nilon.
Và rất nhiều người vì lo cho con vào đại học, nợ ngân hàng bảy tám triệu cả chục năm không trả nổi. Họ không có nổi cục đất chọi chim, không có gì để bán, ngân hàng chẳng có gì để nắm vào mà phát mãi. Nhưng họ biết kêu ai? Chú thì khác, chú có nợ nần gì đâu? Giao cái nhà cho ngân hàng, sòng phẳng ngay. Chú đi thuê căn nhà nhỏ mỗi tháng vài triệu chờ ngày sang Canada đoàn tụ với con trai mình cũng được mà? Chú nói xong việc này chú sẽ làm điều đó. "Xong việc này" là trả xong nợ ngân hàng? Mang cái nhà ra trả, việc này sẽ xong ngay, và chú sẽ sang đó. Vậy, việc giữ lại cái nhà có quá cần thiết đến độ này không chú?
Chú biết không, từ bà nội đến ba và các cô chú con, ai cũng ngưỡng mộ tài năng, nét đẹp và những vai diễn của chú. Con thì thích giọng hát chú từ nhỏ nhưng hình ảnh chú đã sụp đổ, hoàn toàn sụp đổ trong lòng con từ cái đêm con được gặp chú, thấy cách chú hành xử với những người xung quanh.
Chú ơi, con thấy vầy nè, khi chú trên đỉnh cao, chú trịch thượng với cuộc đời, với nhiều người, chú chẳng sẻ chia với ai chút nào; khi chú xuống vực sâu, chú thống thiết vậy là không công bằng. Chú có để ý rằng những người đang kêu gọi giúp đỡ chú là những người ít thân thiết và chẳng biết nhiều về chú không? Và chú nên đặt câu hỏi "vì sao?".
Chú lớn tuổi hơn ba con nữa, nên con đâu dám ăn gan Trời mà khuyên can gì chú nhưng nếu là con, con sẽ tỉnh táo nhận ra rằng trông đợi người khác giúp mình 10 tỉ để mua (lại) cái nhà là điều hoang đường. Con cũng sẽ không nói thêm gì nữa, bởi càng nói càng kỳ. (Mà tỉ như có may mắn được ủng hộ đủ để giữ cái nhà, con cũng sẽ khó mà thanh thản khi lắm lúc nghĩ tới cô sinh viên nào đó đã phải nhịn ăn sáng một tuần để góp vào cái nhà cao này 100 ngàn; khi bước ra khỏi cái cửa rộng là chứng kiến ngay nhiều phận đời bươm rách). Và con sẽ học về lẽ vô thường.
Chúc chú chân cứng đá mềm.
Một khán giả quèn.
kêu kêu cái lìn, đcm
Trả lờiXóahèn, nhục,liêm sỷ sỹ diện danh dự thằng đàn ông quăng mẹ cho chó nó nhai
đcm già rồi thì chấp nhận an hưởng tuổi già đi
đằng này lại thích đánh đu với tinh đú với lớp trẻ
bộ tưởng cứ đổ tiền vô làm phim là hốt được tiền của thiên hạ sao
mơ à nha
bao tấm gương tày liếp sờ sờ ra đó mà ko chịu thức tỉnh
cha con nhà Ký Huỳnh đó ,ra phim nào lỡ chổng vó phim đó
thảm bại nhất là phim về Quang trung ,nguyễn hệu mới đây lỗ sực cứt đcm
chết ở cái tội ảo rưởng hào quang quá khứ
thời của P hạm Công Cúc Hoa , Thăng Long đệ nhất kiếm qua lâu òi
thị hiếu khán giả mỗi thời một khác
ngu đâm đầu vào là lãnh đủ
đcm thằng Trung lợn "Chí Trung"mới tởm lợm chứ
đcm mày chứ mày có cần phải biến mình thành loại kền kền như vậy ko?
50 tuổi hơn rùi đó
ko biết phân biệt phải trái đúng sai à ?
hay cái chất con buôn nó ngấm quá sâu vào thằng nghệ sỹ nửa mùa như mày để rồi mày biến thành lũ nhặng sanh cứ thấy hơi cứt ở đâu là bâu đến
đcm mày chứ ,ai cần cái mặt lợn của mày khấn thuê ,khóc muons
đcm mày quả là siêu ngộ nghĩnh
mang tiếng nhà có điều kiện con cái du học mỹ rồi khoe buôn cả đồ cổ ....
trong khi "đứng ra kêu gọi "mọi nguoif chung tay góp sức để CTgiữ lại nhà 'khoảng 10 tỷ
thì đcm mày "són ' ra có 1 trẹo cụ
keo bẩn ti tiện lại bày đặt làm hàng
súc sinh
sinh thời mày thằng Trung lợn đã làm đau đấng sinh thành
giò ỔNG đã quy tiên mà mày lại làm đau ỔNG nữa sao thằng bất hiếu
LÝ HUỲNH not KỲ HUỲNH
Trả lờiXóaNGUYỄN HUỆ not NGUYỄN HỆU
đcm thằng đánh máy
"Sống mòn" là một trong những tiểu thuyết nổi tiếng nhất của nhà văn Nam Cao
Trả lờiXóaSống mòn là một trong những tiểu thuyết nổi tiếng nhất của nhà văn Nam Cao
Trả lờiXóaUhm, thien ha chi nhieu chuyen, chuyen deo j tra noi duoc.
Trả lờiXóaTiền đâu ra người ta khyên góp cho ông cơ chứ. Lúc ông có tiền thì liêu hỏi rằng ông có cho ai một xu, người nghèo khổ có được đồng nào của ông không. Trên Thế giới này còn có nhiều người nghèo khổ hơn ông lắm. Nếu là đàn ông, thì hãy sống bằng chính sức lao động của mình, đừng nên dựa dẫm vào người khác.
Trả lờiXóa