Chia sẻ

Tre Làng

NHẬT KÝ CHO MẸ

Câu chuyện thứ bảy tuần này xin gửi tới độc giả nhật ký đẫm nước mắt của một người con trai viết về mẹ, nhưng ngày cuối đời bà. Trân trọng!

Nhật ký cho mẹ

Đôi lúc con tức đến tận cùng, con tức vì sao số phận lại mang mẹ đi. Con giận vì mẹ đã hy sinh một đời nhưng chưa một ngày ngơi nghỉ.

Không biết bắt đầu từ đâu, cứ mỗi lần định viết cho mẹ thì con lại khó thở và lồng ngực như nổ tung. Con tự nhủ phải tập quên, tập mạnh mẽ, tập đối diện, nhưng cuối cùng, Con vẫn mãi là con. Sống trong nhớ nhung, trong kỷ niệm, trong vòng lẩn quẩn, vì đó là cách duy nhất con có thể giữ mẹ cho mình…

Trời miền Trung chuyển mùa, khoác chiếc áo len mỏng, mình con lên thăm mẹ. Nhà mới mẹ cao lắm, trên một ngọn đồi gió mát, có thể nhìn xuống cả một vùng quê bình yên. Và đặc biệt mẹ có thể nhìn rõ nhà ngoại, nơi mẹ đã sinh ra và lớn lên. Con cứ hay thích thăm mẹ những lúc trời chập choạng tối. Lúc ấy, không gian xung quanh yên tĩnh lạ thường. Con có thể nói chuyện với mẹ thật nhiều, trách móc có, giận hờn có, xin lỗi có và yêu thương cũng nhiều...

4 tháng con bỏ tất cả để về với mẹ, là 4 tháng mà trong suốt quãng đời còn lại, không niềm vui nào có thể khiến con quên được. Những câu nói của mẹ khiến con gục ngã, con nhớ mãi có lần mẹ hỏi con: "Út ơi, sao bụng má cứ to lên miết…?". Con cười xòa, xoa bụng má cái rồi nói: "Ăn không tiêu mà.. để con tìm thuốc má uống xong cái xẹp lép". Rồi con chạy vào toilet, cắn môi để mẹ không nghe được tiếng con nức nở, con xả nước thật to để mẹ không thể nghe những tiếng nấc như khóc than cho sự bất lực của mình. Có đêm, mẹ ngủ rồi, con đốt thuốc, nhìn lên trời cao mà thầm hỏi: "Tại sao lại có một căn bệnh quái đản và độc ác đến thế?".

Ngôi nhà mới con xây theo nguyện ước cả đời của mẹ. Ngày về nhà mới, mẹ qua nhà gặp bà con rồi bật khóc. Mẹ cười ngồi chung được với những cô là hội tù yêu nước với mẹ, được một lát, mẹ cảm thấy ù cả tai vì tiếng ồn, lúc đó con đã biết rằng, ngôi nhà này không dành cho mẹ nữa rồi, Con cố gắng sắm sửa cho ngôi nhà một cách trọn vẹn nhất, để mẹ thấy rằng, mẹ cũng có những phút giây tiện nghi nhất của một kiếp người.

Dường như chỉ duy nhất vài tuần đầu mẹ có thể ra phòng khách, nằm trên bộ sofa , cùng con xem tivi, những ngày sau đó là những chuỗi dài những mệt mỏi, những đau đớn, những đấu tranh giữa sự sống và cái chết. Oái ăm cho một con người là lúc cận kề của sự ra đi, thì khát khao được sống lại trỗi lên mãnh liệt. Mẹ muốn được sống lắm, con nhận biết điều đó. Nhìn thấy mẹ càng cố, mà thực tế cứ đi ngược lại, ánh mắt mẹ, lời nói mẹ, như cầu xin, như năn nỉ số phận. Những lúc ấy con tưởng chừng như không đứng vững, cố nói vài câu trấn an rồi chạy ra ngoai, lắc đầu thật mạnh, rít thuốc và nhủ lòng phải tiếp tục.

Một tháng rưỡi trước khi mẹ xa con. Một câu nói của mẹ với bác sĩ khiến con gục ngay tại phòng khách. Con gọi họ tới để trấn an cho mẹ, khi chào về mẹ ráng nói: "Con cố gắng cứu cô…". Lúc ấy con chỉ muốn chạy vào và la lên, bỏ cuộc thôi má ơi, không có lối thoát nào nữa hết. Chấp nhận thôi, nhưng bĩnh tĩnh một lúc, con lại tiếp tục là một diễn viên, cười nói, xoa chân, chải tóc, giấu những giọt nước mắt sau lưng mẹ với sự bế tắc tột cùng của cuộc sống..

Cứ thế mẹ yếu dần. Khi những bước chân không vững, mẹ vẫn cố gắng vào phòng vệ sinh vì không muốn làm phiền con. Đến khi không cố được nữa, mẹ chỉ cái bô và thì thào: "Cho má ngồi thử". Đỡ má ngồi, con đứng khuất sau và một lần nữa con bặm môi để giữ mình không được yếu đuối...

8 ngày cuối của mẹ là những khoảnh khắc con có thể thuộc lòng từng ngày, từng giờ, từng giây, mẹ nói gì, mẹ ăn ra sao, mẹ thở thế nào... Hàng xóm đến thăm, mẹ vẫn tỉnh táo, mẹ tỉnh táo khiến những ai đến với mẹ cũng trào nước mắt. Gặp ai mẹ cũng nói: "Thôi tạm biệt tất cả". Đến khi không nói được nữa, mẹ vẫy tay chào. Cứ thế mẹ về với thiên thu.

Và cuối cùng con mồ côi, 21 ngày rồi mẹ nhỉ? Ở nơi đó mẹ sống ra sao? Con chắc mẹ của con sẽ không còn khổ đau, sẽ không dằn vặt, sẽ không đấu tranh để đổi lấy sự sinh tồn. Ở đó sẽ không còn bệnh tật, sẽ không có cái chết thứ hai đâu mẹ à. Đó là một sự khởi đầu vĩnh hằng, nhưng có một điều mẹ con ta chưa gặp nhau thôi. Con không biết mẹ nhớ con bao nhiêu, nhưng con nhớ mẹ vô cùng. Một nỗi nhớ mà trong cuộc đời con chưa một lần con đối diện. Nhưng đau một điều, trong nỗi nhớ của con chỉ toàn những bi thương, những dằn vặt theo con vào trong giấc ngủ, con luôn sống với từ "giá như"…

Đôi lúc con tức đến tận cùng, con tức vì sao số phận lại mang mẹ đi. Con giận vì mẹ của con đã hy sinh một đời chưa một ngày ngơi nghỉ thì tại sao ông trời lại bất công. Con trách vì mẹ con làm điều gì sai mà những ngày tháng cuối mẹ phải gánh chịu nhiều sự bất hạnh như thế. Và con tức bản thân con, bất chấp những lời khen và sự khâm phục của tất cả những ai dành cho con, con vẫn thấy mình yếu hèn và vô dụng, con đã không cứu được mẹ của con.

Giờ đây, cứ mỗi buổi chiều khuya. Con cứ đứng trước bàn thờ và nói vu vơ như một thằng điên, cúng cơm mẹ con cũng cúng theo cách của con. Có khi con còn nạt mẹ: "Về ăn cơm kìa mẹ, tự nhiên bỏ đi đâu xa lắc…". Rồi con ngậm ngùi, con ráng nuốt những gì con vừa mời cho mẹ.

Ngày mai, con sẽ phải bắt đầu lại cuộc sống của con đã dần đánh mất 5 tháng qua. Giờ đây, con phải thay đổi, phải chấp nhận những ngày sắp đến. Con phải biết rằng, không còn ai trông mong con về, không còn ai để con khoe những chiến tích, không còn ai để con mua những món quà… Hành trang của con là kỷ vật của mẹ, là chiêc khăn tang và nỗi nhớ khôn nguôi nơi sâu thẳm con tim con

Mẹ, tình yêu con dành cho mẹ là duy nhất, trọn vẹn và to hơn cả vũ trụ trời cao!

Tác giả: Lê Đức Hoa

30 nhận xét:

  1. Đi khắp thế gian này không có ai yêu con bằng mẹ cả, dù có làm gì sai, dù con có như thế nào thì mẹ vẫn yêu con như vậy. Đúng, chỉ có cha mẹ là yêu con vô điều kiện, còn những người khác thì phải có điều kiện mới yêu con, ngoài cha mẹ ra thì tất cả đều là phép thử, con sẽ không đau lòng đâu.

    Trả lờiXóa
  2. Trời chuyển mình sang thu. Những cơn gió heo may thổi nhẹ nhàng trên phố, mang theo chút se lạnh đầu mùa đặc trưng. Thế là con đã trở thành sinh viên cuối cấp rồi mẹ ơi, lại là một năm nữa trong mười năm sống xa nhà, con quen rồi, quen với cảnh bốn mùa đều ở một mình trên đất khách, những ngày giao mùa lại thấy mũi cay cay, chẳng nhớ nổi cảm giác ở nhà sẽ như thế nào nhỉ?....

    Trả lờiXóa
  3. "Ai còn Mẹ xin đừng làm Mẹ khóc - Đừng để buồn lên mắt mẹ nghe không!". Hãy cố gắng dành nhiều thời gian bên gia đình và gần vũi với người thân. Hãy yêu thương khi còn có thể. Đừng để đến lúc mất đi rồi mới thấy hối hận vì sao chúng ta không đối tốt với mẹ sớm hơn, vì sao không làm những gì tốt nhất khi có thể.

    Trả lờiXóa
  4. Con cảm ơn mẹ đã vất vả, tần tảo sớm hôm nuôi con ăn học, lo cho con từng bữa ăn nóng sốt đến những giấc ngủ ngon lành. Mẹ luôn dõi theo bước con đi, lo lắng thức chờ mỗi khi con về trễ... Con thầm cảm ơn mẹ đã cho con một tuổi thơ êm đềm, hạnh phúc. Những đêm hè gió mát trăng sao đầy trời, mẹ cùng con ngắm trăng. Mẹ kể chuyện ngày xửa ngày xưa, kể về tuổi thơ của mẹ. Mẹ kể về bà ngoại cho con nghe. Bà ngoại là người tuyệt vời nhất của mẹ thì mẹ là người tuyệt vời nhất của con…

    Trả lờiXóa
  5. Được sống bên mẹ, sống trong vòng tay thương yêu, chở che của mẹ thì còn hạnh phúc nào bằng. Cho nên, phải rời xa mẹ là một nỗi đau buồn vô hạn, càng đau buồn hơn đối với những người chưa một lần đi xa, chưa một lần sống xa mẹ, xa gia đình. Còn cha còn mẹ là niềm hạnh phúc lớn nhất của người con. Cha mẹ cho con niềm tin, tiếp thêm sức sống cho con.

    Trả lờiXóa
  6. Mẹ ơi! Ngôn ngữ trần gian có lộng lẫy bao nhiêu đi nữa, cũng không thể nào tả hết những gì Mẹ đã dành cho chúng con. Vì nói đến tình Mẹ, thì trần gian này không có thứ tình nào đậm đà lai láng, thiêng liêng và bất diệt sánh bằng. Trong tâm khảm của chúng con, tình Mẹ không chỉ ngọt ngào như dòng suối, mà là những dòng máu đỏ khởi nguồn từ tim và reo chảy về tim. Không chỉ là bầu trời trong sáng chiếu ánh trăng sao, mà là những tế bào mạch huyết đang lưu bộ căng đầy và vận hành trong toàn thân của chúng con.

    Trả lờiXóa
  7. Đi khắp thế gian
    không ai tốt bằng mẹ
    Gánh nặng cuộc đời
    không ai khổ bằng cha.
    Nếu bạn còn có Mẹ, hãy tôn trọng, yêu thương Mẹ để một ngày nào đó bạn sẽ không hối tiếc những điều bạn đã làm cho mẹ. Hãy nói yêu mẹ nhiều hơn khi bạn có thể… đừng để bạn mất mẹ rồi bạn lại khóc thương mẹ, vì mẹ không còn ở cạnh bạn để hiểu bạn, để yêu thương bạn…

    Trả lờiXóa
  8. Ngày nay, có không ít bạn trẻ, nhất là các bạn nghiện game online, suốt ngày dán mắt vào màn hình vi tính, chỉ biết có game với game, không hề nghĩ đến gia đình, nghĩ đến sự khổ nhọc của cha mẹ, thậm chí là bỏ bê cả việc học. Rất hiếm khi các game thủ ấy để mắt đến hình ảnh người mẹ tảo tần lam lũ của mình, nghĩ đến sự mỏi mòn trông đợi con của mẹ. Hãy thức tỉnh khi chưa quá muộn bạn nhé!

    Trả lờiXóa
  9. Cuộc sống muôn màu, mỗi người sống trong một hoàn cảnh riêng, và có cách bày tỏ tình cảm của riêng mình. Tuy không ai giống ai, nhưng trong các lời tâm tình, lời yêu thương gửi đến mẹ đều bày tỏ tình cảm, lòng biết ơn sâu sắc đối với mẹ hiền, đều nhận thấy được vị trí và vai trò vô cùng quan trọng của mẹ trong cuộc đời mình. Tình mẹ là giá trị tinh thần cao quý nhất của nhân loại.

    Trả lờiXóa
  10. Hà Nội những ngày này mưa rơi rả rích, bất chợt như lòng người nôn nao khi trời trở gió. Mùa Thu xứ lạ đến nhẹ nhàng, mơ hồ lắm mẹ ạ. Thu ẩn mình trong những tán lá ngả màu vàng úa, nó sợ sự chia cách, sợ phải đi thật xa mái ấm. Mỗi lần trời đổ cơn mưa, con lại nhớ nhà da diết.

    Trả lờiXóa
  11. Cũng đã trôi qua mười mùa thu rồi mẹ nhỉ. Trên con đường cũ con vẫn bước đi, con đường mẹ đã từng đi từng có mặt nhưng sao con cảm thấy nó xa lạ quá, nó khác xưa quá nhiều mẹ ơi, đông đúc chật chội, mà sao con vẫn thấy mình nhỏ bé và lạc lõng. Vì bây giờ mọi người mới tan ca, dòng người tấp nập tham gia giao thông, ai ai cũng bận rộn, nhanh chóng trở về với tổ ấm của mình. Nhưng riêng con thì cố đi chậm lại để hồi tưởng lại những ký ức đẹp mỗi khi nhớ về mẹ nơi đó.

    Trả lờiXóa
  12. Mẹ thật thiêng liêng. Ngày nó còn bé, người luôn phải thức đêm chăm sóc nó mỗi khi trái gió trở trời là mẹ. Nó nhớ những đêm đông lạnh giá mẹ thức trắng bế bồng nó trên tay, vỗ về khi nó cảm cúm. Ngày đến trường mẹ đưa tay uốn nắn cho nó từng con chữ, cõng nó đi qua mưa gió của cuộc đời. Giờ nó đã lớn, là một cô thiếu nữ tuổi đôi mươi ngây thơ và mạnh mẽ.

    Trả lờiXóa
  13. Mẹ! Con yêu mẹ. Con yêu mẹ. Và con sẽ sống thật tốt như những gì bà ngoại đã dạy mẹ để mẹ dạy con. “Sống không quỵ lụy ai, không hài lòng và không giả dối”. Con đã lớn khôn, con đã trưởng thành, nhưng những tối rúc đầu vào nách mẹ mà ngủ vùi, tới sáng vẫn dang chân tay trên giường ngon giấc…còn mẹ đã nấu xong bữa sáng. Con bỗng thấy mình như một công chúa nhỏ, thấy con là người hạnh phúc nhất thế gian, vì tất cả những gì bố mẹ dành cho chị em con, là những điều con không mong gì hơn thế nữa.

    Trả lờiXóa
  14. Nhớ mẹ nhất là những ngày lang thang trên phố, không có người thân nào trên cái mảnh đất xứ người này, nhìn cảnh các gia đình cùng nhau quây quần bên mâm cơm, lòng sẽ quặn một cái, thoáng nghĩ nếu ở nhà giờ này chắc mình cũng được như họ, ít nhất các ngày lễ sẽ không phải ở một mình, nhớ nhà, nhớ mẹ quá....

    Trả lờiXóa
  15. Con Yêu Mẹ! CON YÊU MẸ vì mẹ đã mang nặng đẻ đau để sinh ra con trên cõi đời này. Không những chỉ 9 tháng 10 ngày, mà cả cuộc đời mẹ luôn gánh phần cơ cực để con có được hình hài khỏe mạnh. Thật khó để nói câu 'Con yêu mẹ'. Nó biết hết, hiểu hết, thương mẹ, tự dặn lòng không bao giờ làm mẹ buồn, mẹ khóc. Bây giờ, sau này và mãi mãi như thế, nó sẽ làm được và làm tốt nữa là đằng khác dù chẳng bao giờ nói được “Con yêu mẹ”.

    Trả lờiXóa
  16. Mẹ ơi, mẹ cứ hiểu trong lòng là được mẹ nhé! Có một thứ tình yêu như ngọn lửa bùng lên rồi âm ỉ, chưa bao giờ ngọn lửa ấy tắt đâu, dù bất kì lúc nào, mẹ ạ...Con gái vô tâm và đáng trách sẽ không quên để dành những suy nghĩ của con về mẹ vào ngày này, chỉ đơn giản là một cuộc điện thoại đến mẹ và nói với mẹ một câu dù ngắn ngủi nhưng chứa trọn tình cảm con dành cho mẹ: "Con yêu mẹ!".

    Trả lờiXóa
  17. Đi khắp thế gian này không có ai yêu con bằng mẹ cả, dù có làm gì sai, dù con có như thế nào thì mẹ vẫn yêu con như vậy. Đúng, chỉ có cha mẹ là yêu con vô điều kiện, còn những người khác thì họ đều cho tình yều kèm thêm điều kiện Mẹ ah.

    Trả lờiXóa
  18. không gì đau khổ bằng những năm tháng nhìn những người mình thương yêu dần dần yếu đuối và xa dần mình,mà chúng ta chẳng thế làm gì được.cả cuộc đời bố mẹ chăm lo cho chúng ta nhưng thường đến lúc họ sắp ra đi mãi mãi thì chúng ta mới tiếc nuối chúng ta mới nhận ra tình cảm của chúng ta dành cho họ lớn biết nhường nào và bao nhiêu giọt nước mắt cũng chẳng giữ họ ở lại với chúng ta thêm được

    Trả lờiXóa
  19. Nặc danh15:51 3/11/14

    Mẹ! con yêu mẹ nhiều lắm, yêu nụ cười, ánh mắt, giọng nói và cả bàn tay gầy guộc của mẹ. Cho con được nói lời cảm ơn mẹ từ tận đáy lòng con. Cảm ơn mẹ vì tất cả tình yêu và những điều tốt đẹp nhất mẹ đã dành cho con. Dù sau này, khi con cũng trở thành mẹ của nhiều đứa con thì con vẫn muốn được về với mẹ, được nằm trong vòng tay mẹ để được mẹ ôm ấp vỗ về mãi mãi. Hãy luôn ở bên con mẹ nhé!

    Trả lờiXóa
  20. Mẹ là quê hương của con", một câu nói đơn giản nhưng chứa đựng biết bao tình cảm lớn lao và ý nghĩa về hình ảnh người mẹ. Không ai có thể sẵn sàng ở bên bạn mọi lúc, sẵn sàng yêu thương và chở che cho bạn vô điều kiện như mẹ cả.

    Trả lờiXóa
  21. Công cha như núi thái dương.
    Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra.
    Một lòng thờ mẹ kính cha.
    Cho tròn chữ hiếu mới là đạo con.

    Trả lờiXóa
  22. Biết đến bao giờ con mới có thể đền đáp công ơn nuôi dưỡng sinh thành của mẹ, mẹ tần tảo sớm hôm, chịu bao nỗi khó khăn vất vả để nuôi con ăn học trưởng thành. Cuộc đời mẹ chưa một lần được ăn ngon, mặc đẹp, mẹ chỉ biết quanh năm bán mặt cho đất, bán lưng cho trời. Mẹ ơi, con thương và yêu mẹ lắm.

    Trả lờiXóa
  23. Nặc danh14:43 10/11/14

    Bài viết của tác giả thật cảm động, thấm đẫm nước mắt. Nói về mẹ là nói về tình yêu thương bao la vô bờ, mẹ là người mẹ tuyệt vời nhất đối với những đứa con.

    Trả lờiXóa
  24. Mỗi mùa xuân sang mẹ tôi già thêm một tuổi. Thực sự là con sợ thời gian trôi nhanh để rồi sức khỏe mẹ ngày càng yếu, mái đầu mẹ đã lốm đốm những sợi tóc bạc trắng vì sự vất vả của tháng năm. Mẹ ơi, mẹ hãy sống khỏe mạnh để sum vầy bên con cháu mẹ nhé.

    Trả lờiXóa
  25. Sinh lão bệnh tử đó là quy luật của cuộc sống, dẫu biết rằng đấy là lẽ đương nhiên, nhưng khi đứng trước sự thật thì chúng ta khó có thể chấp nhận được, vì một cảm giác hụt hẫng, mình mất đi mẹ, mất đi người mình yêu quý, trân trọng nhất, rất đau.

    Trả lờiXóa
  26. Có thể mẹ bạn sẽ không ở bên chia sẻ vui buồn cùng bạn, nhưng ở nơi khác mẹ bạn sẽ luôn theo dõi mỗi bước chân bạn đi. Hãy sống tốt để không phụ lòng mẹ.

    Trả lờiXóa
  27. Cuộc đời của mẹ hy sinh vì các con, đến lúc được nghỉ ngơi hưởng lộc thì mẹ lại ra đi , sao mẹ lại khổ thế , lúc nào mẹ cũng phải chịu thiệt thòi. Thương mẹ lắm.

    Trả lờiXóa
  28. Bây giờ chúng con đã lớn thế này rồi mà vẫn chưa giúp đỡ được gì cho cha mẹ cả, mà vẫn để cho cha mẹ phải lo lắng, chúng con sẽ sống tốt để cha mẹ không phải buồn lòng.

    Trả lờiXóa
  29. Mẹ già như chuối chín cây. Gió lay mẹ rụng con phải mồ côi.....Không muốn bố mẹ già yếu tí nào, cầu mong bố mẹ luôn luôn có sức khỏe để vui hưởng tuổi già.

    Trả lờiXóa
  30. Bố mẹ, con yêu bố mẹ nhiều lắm. Đấy chắc là câu nói mà người con nào cũng muốn nói với đấng sinh thành của mình.

    Trả lờiXóa

Tìm kiếm mở rộng

Google TreLang

Tre Làng

Thông kê truy cập

Lưu trữ Blog