Với dân thường VN, dường như tận sâu trong máu, có gen dị ứng với người Tầu. Phải chăng vì cái ách đô hộ 1000 năm trong quá khứ? Nhưng Pháp cũng đô hộ ta 100 năm, 1945 lại để mất VN vào tay Nhật dẫn đến nạn đói dân ta chết đến 2 triệu người; rồi Mỹ từ ngày đầu can thiệp cũng tới 30 năm, đã đổ quân bắn giết và dội bom đạn xuống đầu dân VN, đỉnh cao là mang B52 “trải thảm” bom xuống ngay trung tâm Thủ đô Hà Nội. Nhưng hôm nay xem chương trình ca nhạc, từ những cháu bé đến sao siếc gần như ngày nào cũng có bài hát tiếng Anh vang lên trên VTV. Dân Việt Nam đúng là không thù dai, nhưng vẫn luôn dị ứng với người Tầu, có lẽ vì họ “thâm”.
Một lần xem quảng cáo chảo không dính thấy tốt quá, tôi alô mua, khi nhân viên mang hàng đến, biết là của Tầu, tôi thôi ngay, tốt đến mấy cũng không mua. Nghĩa là tôi cũng như nhiều dân VN có máu ghét Tầu. Nhưng hôm nay dù tôi không đảng viên vẫn viết bài nhiệt liệt chúc mừng “đ/c Tập Cận Bình” vừa thăm hữu nghị VN thành công rực rỡ. Cần phải phân biệt, khác với tình cảm bình thường, tình cảm này của tôi là tình cảm chính trị tư tưởng, tình cảm ngoại giao, nó phù hợp với thế và lực của VN, và như vậy sẽ có lợi cho VN. Một người hiểu biết cần phải như thế, còn nếu là nhân sĩ trí thức chân chính nữa thì càng phải như thế.
***
Việc Trung Quốc lấn chiếm biển đảo của ta rõ ràng là không tốt. Nhưng cũng phải xem lại lịch sử, nước ta năm 1887, vua thì bị bắt đi đầy, tên nước đã bị xóa, tức đã mất hoàn toàn vào tay Pháp, thành bộ phận của Liên bang Đông Dương. Trung Quốc là một trong hai nước chủ yếu giúp ta kháng chiến giành lại nền độc lập, dù họ có “cấu véo” một tí, nhưng so với việc giành lại chủ quyền đất nước, thì rõ ràng ta vẫn “lời” hơn rất nhiều.
Không ai muốn một tấc đất mà hàng ngàn năm Tổ Tiên ông cha ta đã đổ máu gìn giữ được, nhưng sức ta có hạn, không phải mọi thứ đều như ý, như Nhà Nguyễn hoàn toàn không muốn mất nước vào tay Pháp. Năm 1956 khi Pháp rút khỏi Việt Nam, trong bối cảnh ta chưa đủ khả năng để quản lý các vùng biển đảo, Trung Quốc đã chiếm cụm đảo phía Đông của quần đảo Hoàng Sa. Đến 1974, được sự thỏa hiệp của Mỹ, Trung Quốc đã đánh chiếm nốt toàn bộ cụm đảo phía Tây của Hoàng Sa. Đối với Trường Sa, chúng ta là nước đầu tiên làm chủ cả một vùng biển đảo rộng lớn, nhưng với lực lượng hải quân nhỏ bé, chúng ta chỉ cai quản được ở một số đảo. Không chỉ Trung Quốc, năm 1971, Philippines đã lấn chiếm 5 đảo phía Đông Trường Sa, đến 1973, họ lấn tiếp hai đảo ở phía Bắc. Với Malaysia, cho đến năm 1979, họ đã chiếm 7 đảo phía Nam Trường Sa. Đặc biệt năm 1988, nhân cuộc chiến tranh biên giới phía TâyNam, Trung Quốc đã đánh chiếm 7 bãi đá ngầm ở Trường Sa. Như vậy hậu quả của các cuộc xung khắc thật tai hại, nhất là với nước lớn sát vách như TQ, họ dễ dàng xâm lấn đất của ta, rồi dù có bình thường hóa trở lại, đòi những gì ta đã mất là rất khó, nhất là vùng hải đảo xa xôi, họ hoàn toàn có thể bịa ra căn cứ pháp lý chủ quyền.
***
Như vậy chúng ta để mất một phần biển đảo trước hết do sức của chúng ta và do bối cảnh cụ thể ở từng thời kỳ. Pôn pốt từng gây chiến cuối năm 1978, chỉ cần một tháng, đầu năm 1979, quân ta đã quét sạch bọn Khơ me Đỏ. Nhưng Trung Quốc lại không nhỏ như Cămpuchia, ngược lại, ta chỉ ngang với một tỉnh của họ thôi, nên không thể dùng một trận mà đòi lại được biển đảo. Còn giả sử ta có phép mầu tiến hành kháng chiến trường kỳ thắng được Trung Quốc thì đất nước cũng nát tan. Dọn nhà tránh hàng xóm đã khó còn dọn nước để tránh láng giềng là hoàn toàn không thể. Làm một trận đòi lại của đã mất cũng không được. Vậy chỉ có cách “sống chung với lũ” mà thôi.
Vấn đề biển đảo chỉ có thể dùng chiến lược ngoại giao mềm dẻo nhưng cương quyết để đối phó với TQ. Việc những ngày hôm nay chúng ta trải thảm đỏ, bắn đại bác chào đón “đ/c” Tập Cân Bình thăm VN cũng là một cách đối phó đó.
Ta đối phó bằng chính sự chân thành, khi nhận ra sự chân thành của chủ nhà thì dù là kẻ ác cũng phải nghĩ đến đạo lý, đến đúng sai, phải trái. Ngược lại, ta đã nhỏ yếu, lại ứng xử theo kiểu tiểu nhân, lưu manh, xỏ xiên thì ta sẽ được nhận lại thái độ gì, và ta cũng sẽ làm được gì họ? Vì vậy, những người cho rằng ta đón Tập Cận Bình là do ta có phe thân TQ, rồi ta hèn nhát, v.v… hoàn toàn chỉ là luận điệu xuyên tạc. Họ đã cực lực phản đối, có điều khi ông Nguyễn Phú Trọng đi thăm Mỹ họ cũng phản đối luôn. Như vậy chỉ là một lũ quấy rối, mà đã quấy rối thì cần gì lý lẽ.
***
Nhìn lại xuyên suốt cả quá khứ quan hệ với Trung Quốc, ta thấy một điều thú vị, nếu cho Trung Quốc là “thâm” thì chính ta cũng rất “khôn”. Nếu tính sòng phẳng thì trong cuộc “đấu trí” này chính ta mới là người thắng chứ không phải Trung Quốc. Và không chỉ “thắng” Trung Quốc, ta cũng “thắng” luôn cả Liên Xô. Ta đã thực hiện thành công chiến lược ngoại giao tài tình. Vì thực chất Liên Xô và Trung Quốc, khi viện trợ cho chúng ta trong hai cuộc kháng chiến chống ngoại xâm, không phải như khẩu hiệu vẫn nêu, hoàn toàn vì lý tưởng Cộng sản, vì nghĩa vụ quốc tế cao cả. Nhưng chúng ta vẫn nhờ được họ và thực hiện được thành công mục đích tối thượng là thống nhất đất nước, giành lại nền độc lập. Rồi từ thành quả đó, trong quá trình xây dựng đất nước, chúng ta đã cố gắng hết mức để bảo vệ chủ quyền, đã giữ được nguyên hiện trạng, bảo vệ vững chắc những gì chúng ta đã giành lại được.
***
Số phận của Việt Nam từng bị đặt trên bàn cờ chính trị, ngoại giao trong mối tương quan giữa ba nước lớn Liên Xô – Trung Quốc – Mỹ.
Trước hết là mối quan hệ của ta với Liên Xô và Trung Quốc. LX và Trung Quốc vốn mâu thuẫn nhau. Mà dân ta mất nước thì không thể tay trắng giành lại độc lập mà buộc phải nhờ vả thiên hạ, mà sự giúp đỡ của “anh cả”, “anh hai” đều quan trọng cả. Trung Quốc là căn cứ địa, nhưng lại không có đủ loại vũ khí; còn Liên xô có vũ khí thì lại ở xa. Vì thế sự hục hặc của hai “ông anh” đã làm ảnh hưởng rất xấu đến Việt Nam.
Khi quá khứ dần lùi xa, nhiều tài liệu được công bố, ta thấy thực tế chưa bao giờ có một tình hữu nghị lý tưởng cả mà ai cũng vì lợi ích của mình trước hết.
Với Liên Xô, đến thời kỳ “xét lại”, Liên Xô đã xem nhẹ công cuộc giải phóng dân tộc của các nước thuộc địa, ngại chiến tranh hạt nhân với Mỹ, đưa ra chủ thuyết “chung sống hòa bình”. Quan điểm xét lại của Liên Xô như gáo nước lạnh dội vào ngọn lửa cách mạng ở nước ta. Podgornưi, một trong ba lãnh đạo Liên Xô, đã nói với ông Lê Duẩn: "Các anh không thắng nổi Mỹ đâu". Lê Duẩn đã trả lời: "Các đồng chí không tin à? Chúng tôi sẽ thắng cho các đồng chí xem". Vì thế ở ta từng có Hội nghị Trung ương 9 chống chủ nghĩa xét lại hiện đại. Sau Hội nghị, ông Lê Duẩn được cử sang góp ý và kiến nghị Liên Xô xem xét lại quan điểm của mình. Chính lần này ông Bí thư đã thể hiện tài ngoại giao kiệt xuất. Khi gặp phía Liên Xô, Lê Duẩn không nói gì về Nghị quyết 9 mà lại cảm ơn sự giúp đỡ của Liên Xô đã giúp cho tình hình cách mạng Miền Nam tiến triển rất tốt đẹp và yêu cầu Liên Xô giúp đỡ tích cực hơn nữa. Khơ-rút-sốp đang chuẩn bị đối phó thái độ phê phán của VN nhưng lại được nghe những lời cảm ơn như vậy nên rất mát lòng mát dạ và đã vui vẻ chấp nhận yêu cầu của ta.
Với Trung Quốc, dù luôn hô khẩu hiệu hữu nghị, nhưng thực chất chúng ta chưa bao giờ tin Trung Quốc giúp ta một cách vô tư. Chính TBT Lê Duẩn là người rất sớm nhận ra chủ nghĩa bành trướng của Trung Quốc và thể hiện bản lĩnh của VN trước họ. Theo ông Trần Quỳnh, trong một lần gặp nhau, Mao Trạch Đông hỏi ông Lê Duẩn: "Có phải Việt Nam đã đánh thắng quân Nguyên và quân Thanh không?" Lê Duẩn đáp: "Vâng, còn đánh thắng cả quân Minh nữa". Quân Nguyên là người Mông Cổ, quân Thanh người Mãn Châu, còn quân Minh chính là người Hán. Nói vậy ông Lê Duẩn tỏ ý Việt Nam không sợ TQ. Ở Trung Quốc từng trưng bày hai bản đồ của Trung Quốc. Bản đồ thứ nhất là "Bản đồ của Trung Quốc trước đây khi chưa bị đế quốc chia nhau", vẽ Trung Quốc bao gồm cả Việt Nam, Lào, Campuchia, Thái Lan, Malaysia, Singapore, Mianma. Biển thì bao gồm toàn bộ Biển Đông. Còn bản đồ thứ hai, thì đại khái như Trung Quốc hiện nay.
Trong cuộc kháng chiến chống Mỹ, Trung Quốc cũng không muốn ta thống nhất đất nước, luôn khuyên ta “kháng chiến trường kỳ”. Sau cuộc chiến ở Triều Tiên, Mỹ đã ngại Trung Quốc khi can thiệp vào VN, nhưng khi Mao Trạch Đông nói: “Mi không đụng đến ta thì ta không đụng đến mi” đã làm yên tâm Mỹ, để rồi 1964 gây ra “sự kiện vịnh Bắc Bộ”, chính thức tham chiến trực tiếp tại VN. Khi tiến hành bình thường hóa quan hệ giữa Trung và Mỹ, Đại sứ Trung Quốc và Đại sứ Mỹ thường gặp nhau, một trong những điều kiện mà Mỹ đưa ra là Trung Quốc phải dùng ảnh hưởng của mình để kiềm chế Việt Cộng ở Miền Nam. Năm 1972, khi ta còn đang chống Mỹ, Trung Quốc đã đón Nixon. Trước đó, Chu Ấn Lai sang Hà Nội, ông Lê Duẩn nói: "Các anh mời Nixon sang thăm Trung Quốc chẳng khác nào các anh đâm một nhát dao vào lưng chúng tôi… Nhưng giải quyết vấn đề Việt Nam như thế nào là do chúng tôi tự quyết định lấy. Còn vấn đề có viện trợ hay không cái đó tùy các anh. Các anh viện trợ, chúng tôi sẽ thắng Mỹ. Các anh không viện trợ chúng tôi phải hy sinh nhiều hơn nhưng cũng sẽ thắng Mỹ". Sau Hiệp địnhParis 1973, Trung Quốc vẫn muốn duy trì việc Việt Nam chia cắt. Ngay từ 1973 đã xảy ra những va chạm ở biên giới Việt – Trung và năm 1974, Trung Quốc đã chiếm nốt phần còn lại ở quần đảo Hoàng Sa.
Ít người hiểu rằng kế hoạch tổng tấn công giải phóng miền Nam, chúng ta không chỉ giữ bí mật tuyệt đối với Mỹ, VNCH mà cả đối với Liên Xô và Trung Quốc.
Với cuộc chiến Biên giới 1979, trong nhiều nguyên nhân có nguyên nhân chính là chúng ta đã không khéo hóa giải những căng thẳng. Chúng ta đã từ chối vào liên minh chống Liên Xô của Trung Quốc, ngược lại ta lại ký với Liên Xô Hiệp ước mà điều 6 là nhằm vào Trung Quốc: “Việt Nam và Liên Xô sẽ “tham vấn nhau ngay lập tức” nếu một trong hai nước “bị tấn công hoặc đe dọa tấn công … nhằm loại bỏ mối đe dọa đó”. Đại hội lần IV của Đảng Cộng Sản Việt Nam đã xác định Trung Quốc là “kẻ thù nguy hiểm và gần cận nhất”. Từng viện trợ cho Việt Nam trên 20 tỷ đô la, nhiều hơn bất kỳ quốc gia nào khác, họ đã cho chúng ta là kẻ "vô ơn"! Từ đó, họ đã cắt viện trợ và xúi Khmer Đỏ xâm lược VN. Năm 1978, Khmer Đỏ đã tiến công xâm lược Việt Nam. Cuối năm 1978, quân ta đã phản công, chưa đầy một tháng, đầu 1979, ta đã giành thắng lợi. Trước tình trạng đó, Đặng Tiểu Bình tuyên bố: "Việt Nam là côn đồ, phải dạy cho Việt Nam bài học", năm 1979, xua quân Trung Quốc tiến vào Việt Nam trên toàn tuyến biên giới. Quân Việt Nam đã đánh trả quyết liệt. Sau đó, Bắc Kinh tuyên bố đã "hoàn thành mục tiêu chiến tranh", "chiến thắng" và bắt đầu rút quân. Phía ta cũng tuyên bố thể hiện "thiện chí hòa bình", “Việt Nam cho phép Trung Quốc rút quân”. Như vậy thực chất một lần nữa TQ đã bị thất bại, mục đích chính của họ muốn buộc quân ta phải rút quân để bảo vệ bọn diệt chủng Pôn Pốt đã không thực hiện được. Chúng ta đã chiến thắng nhưng cuộc chiến cũng đã gây ra những thiệt hại nặng nề về người và của.
Như vậy, để đi tới thắng lợi cuối cùng trong hai cuộc kháng chiến thống nhất đất nước, rồi việc bảo vệ thành quả cách mạng, giữ ổn định xã hội, xây dựng đất nước được như hôm nay, các thế hệ lãnh đạo của VN đã rất khôn khéo hóa giải biết bao những mâu thuẫn, đã vượt qua được tất cả sự toan tính vụ lợi ích kỷ của những nước lớn.
***
Tham vọng bành trướng bá quyền vốn không chỉ là “đặc sản” của riêng người Tàu mà là bản tính chung của cái giống người. Kẻ có sức mạnh dễ sinh tham lam. Nhưng sau bao cuộc chiến đẫm máu đã dẫn tới xu hướng của thời đại: đối thoại thay cho đối đầu, nước ta cũng đã thực hiện thành công chính sách ngoại giao đa phương. TBT Nguyễn Phú Trọng mới đi thăm Mỹ, những ngày hôm nay chúng ta lại trải thảm đó và bắn đại bác đón TBT Trung Quốc Tập Cận Bình. Ai cũng biết ông cha ta vừa thắng giặc phương Bắc xong vẫn sang triều cống và xin phong Vương. Bây giờ không còn vậy nhưng vẫn phải hiểu, chiến lược ngoại giao phải phụ thuộc vào thế và lực của ta, không phải muốn sao cũng được. Sai lầm trong đối ngoại là sẽ dẫn tới thảm họa, bất kể nước nào.
Vấn đề biển đảo vẫn còn nguyên đó. Ta tốt nhất vẫn là “vừa hợp tác vừa đấu tranh”. Cuộc đấu tranh ngoại giao phải luôn kiên trì, không ngừng nghỉ, phải kiên quyết hỗ trợ và bảo vệ cho ngư dân bám biển. Còn không, “im lặng nghĩa là đồng ý”, nước ta sẽ vĩnh viễn mất biển! Nhưng cũng phải thực tế, làm sao hai bên cùng có lợi. Lực ta có hạn mà lại đòi mọi cái theo ý mình sẽ là ảo tưởng. Cơ sở để giải quyết các tranh chấp ở Biển Đông là luật pháp quốc tế. Thế giới sẽ ủng hộ ta không chỉ vì ta mà còn vì lợi ích của chính họ. Không ai muốn Trung Quốc bành trướng thành siêu cường, rồi có thể tùy tiện áp đặt mọi sở thích cũng như tham vọng của họ lên toàn thế giới.
Trong làm ăn, trên tinh thần hợp tác, hữu nghị, hai bên cùng có lơi, nhưng ta phải luôn cảnh giác, tránh cái tâm lý cả nể, xuề xòa, đại khái của dân Việt ta. Dư luận từng e ngại chuyện nhà nước giao cho các doanh nghiệp TQ rừng đầu nguồn, các vị trí hiểm yếu về an ninh quốc phòng; mua công nghệ lạc hậu của TQ; chuyện nhận nhiều công nhân TQ để họ “gieo” giống; rồi những chiêu thức lạ mang nét “thâm” của người Tầu như mua sầu riêng non, lá mãng cầu, mua đỉa, móng trâu, v.v…
***
Về các cuộc biểu tình chống Trung Quốc nhân dịp ông Tập sang thăm ta lại mới diễn ra. Những người dân do nhận thức hạn chế thể hiện thái độ một cách cảm tính có thể thông cảm được. Nhưng chuyện ngoại giao giữa các nước không thể dựa vào tính sĩ diện hão cá nhân, anh hùng rơm, vĩ cuồng, ảo tưởng, đánh giặc miệng. Với những người trí thức, có cái nhìn sâu, bao quát, tất phải hiểu bài toán quan hệ với TQ là rất phức tạp. Lẽ ra cần phải giải thích cho quần chúng hiểu nhưng một số người cũng mang danh trí thức lại làm ngược lại, lại lợi dụng mọi chuyện để thể hiện sự chống đối vì những toan tính cá nhân, lợi dụng tâm lý ghét Tầu kích động dân chúng biểu tình, diễn tuồng trên phố như hề, như cố lập công để ngửa tay xin đô của những ông chủ. Họ đúng là loại trí thức “chấy rận” như cộng đồng mạng đã gọi và thật đáng khinh bỉ!
7-11-2015
ĐÔNG LA
Phải công nhận ngày xưa các cụ ngoại giao quá giỏi. Liên Xô và Trung Quốc mâu thuẫn nhau đến đỉnh điểm, vậy mà ta vẫn xin được viện trợ từ cả hai phía. Khi ta giải phóng, chính những bên viện trợ ta còn phải ngỡ ngàng, không nghĩ ta đánh thắng được. Ngồi nghĩ với đống vũ khí được viện trợ đó mà cấp cho nước khác thì chưa chắc họ đã đánh thắng được Mỹ.
Trả lờiXóaBài viết , phân tich của Đông La là chính xác. Chuẩn không cần chỉnh. Có thể nói thêm rằng: bằng thực tế và lịch sử của Việt Nam, không ai trên thế giới này hiểu rõ- đầy đủ về Mỹ, Trung Quốc, Liên Xô trước đây và ngày nay là Nga… bằng Việt Nam.
Trả lờiXóaBài viết , phân tich của Đông La là chính xác. Chuẩn không cần chỉnh. Có thể nói thêm rằng: bằng thực tế và lịch sử của Việt Nam, không ai trên thế giới này hiểu rõ- đầy đủ về Mỹ, Trung Quốc, Liên Xô trước đây và ngày nay là Nga… bằng Việt Nam.
Trả lờiXóaTa đối phó với Trung Quốc bằng chính sự chân thành, khi nhận ra sự chân thành của chủ nhà thì dù là kẻ ác cũng phải nghĩ đến đạo lý, đến đúng sai, phải trái. Ngược lại, ta đã nhỏ yếu, lại ứng xử theo kiểu tiểu nhân, lưu manh, xỏ xiên thì ta sẽ được nhận lại thái độ khác và ta cũng sẽ làm được gì họ? Những người cho rằng ta đón Tập Cận Bình là do ta có phe thân TQ, rồi ta hèn nhát, v.v… hoàn toàn chỉ là luận điệu xuyên tạc. Họ đã cực lực phản đối, chỉ là một lũ quấy rối, mà đã quấy rối thì cần gì lý lẽ, phải trái đúng sai, không cần suy nghĩ.
Trả lờiXóaDù thế nào đi chăng nữa thì vẫn nên có những lựa chọn khôn khéo, hãy chấp nhận mât đi một chút lợi ích để đổi lại những lợi ích lớn hơn. Đâu phải cứ giải quyết tranh chấp bằng sức mạnh vũ trang đã là tốt đâu. Cho dù là chúng ta có dốc toàn lực để đánh thắng mà giảnh lại số nhỏ đã mất thì liệu đất nước chúng ta có còn nguyên vẹn hay không? Hay lại tan nát? Hay nền kinh tế vì phải chu cấp cho chiến tranh dẫn đến kiệt quệ.
Trả lờiXóaVậy nên, tiếp đón TCB theo đúng nguyên tắc ngoại giao là chuyện bình thường, với lại như thế này thì cũng đâu có thấm vào đâu so với nghi lễ tiếp đón của Hoàng gia Anh đâu đúng không nào.
Hãy yêu nước bằng trái tim nóng và một cái đầu lạnh.
Để đi tới thắng lợi cuối cùng trong hai cuộc kháng chiến thống nhất đất nước, rồi việc bảo vệ thành quả cách mạng, giữ ổn định xã hội, xây dựng đất nước được như hôm nay, các thế hệ lãnh đạo của VN đã rất khôn khéo hóa giải biết bao những mâu thuẫn, đã vượt qua được tất cả sự toan tính vụ lợi ích kỷ của những nước lớn. Thật đáng khinh bỉ với những kẻ đang lợi dụng lòng yêu nước của người dân để gây náo loạn, phá hỏng bài toán ngoại giao với Trung Quốc từ bao đời nay.
Trả lờiXóabài viết rất hay thể hiện đúng như thực tai bây giờ.từ xa xưa đến nay tq vẫn là nước láng giềng luôn tìm đủ cách bành trướng lãnh thổ của ta.nước ta còn phải sống với nó vĩnh cửu nên cứ tìm cách mà sống sao cho giữ vững đc chủ quyền là được
Trả lờiXóabài viết rất hay thể hiện đúng như thực tai bây giờ.từ xa xưa đến nay tq vẫn là nước láng giềng luôn tìm đủ cách bành trướng lãnh thổ của ta.nước ta còn phải sống với nó vĩnh cửu nên cứ tìm cách mà sống sao cho giữ vững đc chủ quyền là được
Trả lờiXóaHoan nghênh bài viết của Đông La, sắc sảo, chuẩn. Mong có thêm nhiều bài.
Trả lờiXóaTư duy của nhược tiểu sao không làm cho việt nam giàu mạnh lên khoa học phát triển có đủ vũ khí trong tay ai muốn động đến cũng phải nghĩ lại bằng cách quản lý đất nước tốt hơn công bằng hơn nhân tài được ton trọng hơn tham nhũng ít đi cơ hội được chia đều cho tất cả
Trả lờiXóaChúng ta vô cùng bức xúc với những hành động ngang ngược, bành trướng của Trung Quốc, không chỉ gần đây mà có từ rất lâu đã ngấm sâu vào trong máu của bọn Tàu. Chúng luôn có tư tưởng mẫu hệ, tự coi mình là nước mẹ các nước khác chỉ là chư hầu, muốn làm bá chủ thế giới. Vậy thì chúng ta phải làm gì? Một trọi một với chúng ư? Hay dùng bạo lự để giải quyết? Câu trả lời là không! nước ta còn rất nghèo trong khi trung quốc có nền kinh tế cực kì phát triển, giàu mạnh với những thành tựu đáng nể. Vì vậy các nhà lãnh đạo của ta đã rất khôn khéo, mềm dẻo trong việc đối nội đối ngoại. Việc đón tiếp Tập Cận bình theo đúng nghi thức là việc vô cùng đúng đắn. Đay là quyết định hết sức sáng suốt. tôi xin đề nghị các tri thức "chấy " hãy bớt độ "rận" đi hiểu rõ tình hình đừng kích động dân chúng làm loạn nữa
Trả lờiXóaChúng ta vô cùng bức xúc với những hành động ngang ngược, bành trướng của Trung Quốc, không chỉ gần đây mà có từ rất lâu đã ngấm sâu vào trong máu của bọn Tàu. Chúng luôn có tư tưởng mẫu hệ, tự coi mình là nước mẹ các nước khác chỉ là chư hầu, muốn làm bá chủ thế giới. Vậy thì chúng ta phải làm gì? Một trọi một với chúng ư? Hay dùng bạo lự để giải quyết? Câu trả lời là không! nước ta còn rất nghèo trong khi trung quốc có nền kinh tế cực kì phát triển, giàu mạnh với những thành tựu đáng nể. Vì vậy các nhà lãnh đạo của ta đã rất khôn khéo, mềm dẻo trong việc đối nội đối ngoại. Việc đón tiếp Tập Cận bình theo đúng nghi thức là việc vô cùng đúng đắn. Đay là quyết định hết sức sáng suốt. tôi xin đề nghị các tri thức "chấy " hãy bớt độ "rận" đi hiểu rõ tình hình đừng kích động dân chúng làm loạn nữa
Trả lờiXóaBài viết đã phân tích đầy đủ, đúng tình hình cũng như chính sách ngoại giao của VN.
Trả lờiXóaBài viết đã phân tích được rõ quan điểm của Đảng và Nhà nước ta. Đảng ta hơn ai hết hiểu rõ những toan tính của các nước lớn như LX, TQ, Mỹ qua các động thái ngoại giao. Chính vì vậy mà nếu ko thông qua ngoại giao mêm dẻo thì coi như ta đã bị cắt đi một kênh đoán nhận tình hình và đưa tiếng nói VN ra thế giới.
Trả lờiXóanh hữu nghị viển vông" của Thủ tuớng Nguyễn Tấn Dũng. Ngoại giao không đồng nghĩa với việc một đại tuớng quân ra giữa Hội nghị Shangri-La tuyên bố với quốc tế chuyện giàn khoan HD 981 của Trung cẩu vi phạm vùng biển thuộc đặc quyền kinh tế của Việt nam là chuyện anh em trong nhà bảo nhau hay là rất lo ngại truớc việc nguời dân Việt nam thù ghét Trung cẩu, rằng mất Đảng, mất chế độ là mất biển đảo, vv...
Trả lờiXóaPhàm đã lên đến chức lãnh đạo cấp phòng ban hoặc cấp vụ viện thì cũng phải học những nghi thức ngoại giao tối thiểu để không trưng ra truớc toàn thế giới cái tâm thế nhuợc tiểu của bản thân thành vị thế của quốc gia từ cách đi đứng, ngồi tiếp khách, lời ăn, tiếng nói, cách bắt tay, cầm ly, cách mỉm cuời, vv...cho đúng nghi thức, vị thế. Còn không làm đuợc những việc nhỏ mọn đó thì cũng khó tin là có thể làm đuợc việc gì lớn và tốt đẹp cho dân tộc.
Hãy học hỏi dân tộc Do thái cách nguời ta sống giữa thù địch, sự xua đuổi, bạo tàn từ bao đời nay mà có ai bắt nạt đuợc đâu.
Biết là không phải khi hay nghĩ bi quan, tiêu cực. Nhưng những điều đã và đang diễn ra hàng ngày, hàng giờ mà không có cảm nhận gì thì cũng chỉ là là một phuờng giá áo túi cơm cầu an thôi.
PS: Nhân việc tổ chức lễ cầu an hôm nay rất to tại một tỉnh miền Bắc cho các nạn nhân tai nạn giao thông mình thấy sẽ là thiết thực hơn nếu tổ chức tuyên truyền sâu rộng hơn cho nguời dân về hành vi tham gia giao thông một cách an toàn và có trách nhiệm.
Bài viết khá hay phân tích tuơng đối chính xác và khách quan mối quan hệ phức tạp Việt - Trung - Xô và cả Mỹ nữa.
Trả lờiXóaAi cũng hiểu ngoại giao là ngoại giao và cần một cái đầu lạnh tỉnh táo vuợt lên trên mọi cảm xúc cá nhân để đạt đuợc điều mình mong muốn, tránh đuợc rủi ro, thảm hoạ cho dân tộc đạt đuợc lợi thế cao nhất trong đàm phán. Tuy nhiên, ngoại giao không đồng nghĩa với thái độ hèn kém, bạc nhuợc và lú lẫn tới mức biết là họ không thực sự thành tâm, tốt với ta mà ta vẫn rúc đầu vào mõm họ, dâng cả nền kinh tế tới mức sâu nặng như hiện nay, che đậy thông tin về những hành vi xâm lấn, cuớp giết ngư dân bằng cụm từ "tàu lạ", đưa họ lên tận Tây nguyên lập căn cứ, cho phép họ có những đặc quyền rất đáng lo ngại về an ninh quốc phòng tại Vũng Áng, vv...
Trong ngoại giao cũng cần lắm những cái quắc mắt như của ngoại truởng Phạm Bình Minh hay phát biểu không đánh đổi chủ quyền dân tộc lấy một thứ "tình hữu nghị viển vông" của Thủ tuớng Nguyễn Tấn Dũng. Ngoại giao không đồng nghĩa với việc một đại tuớng quân ra giữa Hội nghị Shangri-La tuyên bố với quốc tế chuyện giàn khoan HD 981 của Trung cẩu vi phạm vùng biển thuộc đặc quyền kinh tế của Việt nam là chuyện anh em trong nhà bảo nhau hay là rất lo ngại truớc việc nguời dân Việt nam thù ghét Trung cẩu, rằng mất Đảng, mất chế độ là mất biển đảo, vv...
Phàm đã lên đến chức lãnh đạo cấp phòng ban hoặc cấp vụ viện thì cũng phải học những nghi thức ngoại giao tối thiểu để không trưng ra truớc toàn thế giới cái tâm thế nhuợc tiểu của bản thân thành vị thế của quốc gia từ cách đi đứng, ngồi tiếp khách, lời ăn, tiếng nói, cách bắt tay, cầm ly, cách mỉm cuời, vv...cho đúng nghi thức, vị thế. Còn không làm đuợc những việc nhỏ mọn đó thì cũng khó tin là có thể làm đuợc việc gì lớn và tốt đẹp cho dân tộc.
Hãy học hỏi dân tộc Do thái cách nguời ta sống giữa thù địch, sự xua đuổi, bạo tàn từ bao đời nay mà có ai bắt nạt đuợc đâu.
Biết là không phải khi hay nghĩ bi quan, tiêu cực. Nhưng những điều đã và đang diễn ra hàng ngày, hàng giờ mà không có cảm nhận gì thì cũng chỉ là là một phuờng giá áo túi cơm cầu an thôi.
PS: Nhân việc tổ chức lễ cầu an hôm nay rất to tại một tỉnh miền Bắc cho các nạn nhân tai nạn giao thông mình thấy sẽ là thiết thực hơn nếu tổ chức tuyên truyền sâu rộng hơn cho nguời dân về hành vi tham gia giao thông một cách an toàn và có trách nhiệm.
sau hơn 1.000 năm bị bọn phong kiến người Hán thống trị và cưỡng bức đồng hóa, dân tộc Việt Nam vẫn không bị Hán hóa, vẫn giữ nguyên được nòi giống, tiếng nói và phong tục tập quán. Đây quả là một điều kỳ diệu có lẽ chưa dân tộc nào khác làm được.Vì sao tổ tiên ta có thể làm được kỳ tích ấy ? Có người nói đó là do dân ta giàu tinh thần yêu nước, tinh thần dân tộc, xã hội có cơ chế làng xã bền chặt, v.v… Thực tế cho thấy tổ tiên ta giành được thắng lợi chống đồng hóa không phải bằng đấu tranh vũ trang mà chủ yếu bằng tài trí. Nước ta là một nước nhỏ, công cuộc bảo vệ chủ quyền biển đảo của chúng ta cần hết sức kiên trì và khéo léo, không thể dựa dẫm vào bất cứ quốc gia nào; Bên cạnh đó cần tranh thủ sự ủng hộ của cộng đồng quốc tế, phát huy sức mạnh khối đại đoàn kết toàn dân tộc, sức mạnh của hệ thống chính trị, sự quản lý và điều hành thống nhất của Nhà nước, chứ không phải là những hành động yêu nước theo kiểu “anh hùng bàn phím”, hay trông chờ, dựa dẫm vào 1 quốc gia khác. Những hành động gào thét, ăn vạ, biểu tình, xuyên tạc chủ trương đường lối của Đảng,Nhà nước chỉ là chống phá đất nước. Hãy để lòng yêu nước đặt đúng lúc đúng chỗ
Trả lờiXóaĐối với TQ đã là người việt thì phải luôn... cảnh giác. Còn cảnh giác để làm gì thì bọn tàu khựa phải tự nghĩ....
Trả lờiXóaĐúng là người Trung Quốc. Sự thâm độc của chúng sao ghê gớm thế. Phải cảnh chửng trong các mối quan hệ . dân tộc Việt Nam sẽ cố gắng phấn đấu và cố gắng hết sức. Đối tác luôn đi với đối tượng đan xen.
Trả lờiXóaĐúng là người Trung Quốc. Sự thâm độc của chúng sao ghê gớm thế. Phải cảnh chửng trong các mối quan hệ . dân tộc Việt Nam sẽ cố gắng phấn đấu và cố gắng hết sức. Đối tác luôn đi với đối tượng đan xen.
Trả lờiXóaĐường lối đối ngoại của ta là mềm dẻo nhưng kiên quyết, dù thế nào đi nữa việc ông Tập thăm Việt Nam cũng là chuyện bình thường trong ngoại giao, chúng ta không nên tin những lời xuyên tạc của lũ anh hùng bàn phím để phản đối việc này
Trả lờiXóaDù chúng ta bức xúc trước cách hành xử tham lam và ngong cuồng của TQ trong vấn đề biển Đông nhưng ta vẫn phải lịch sự tiếp đón để theo đúng nghi thức ngoại giao chứ, mọi người cần cảnh giác trước chiêu trò kích động dư luận của lũ rận chủ
Trả lờiXóaChúng ta tiếp đón Trung Quốc một cách trọng thị đâu có nghĩa ta lơ là, mất cảnh giác trước anh bạn láng giềng 'tốt bụng' đâu, ta đang thể hiện sự linh hoạt, mềm dẻo trong đối ngoại mà thôi
Trả lờiXóaChúng ta hãy tin tưởng vào đường lối đối ngoại mềm dẻo nhưng kiên quyết của Đảng ta
Trả lờiXóaChưa bao giờ chúng ta lơ là, mất cảnh giác trong quan hệ với Trung Quốc, nhưng trong vấn đề đối ngoại ta vẫn phải tiếp đón chu đáo, đàng hoàng chứ
Trả lờiXóaBác viết thật sắc sảo phân tích rất sâu sắc nhưng lại rất dẽ hiểu.mong được đọc thêm các bài của bác. Chúc bác luôn vui vẻ mà mạnh khỏe !
Trả lờiXóaNặc Danh :
Trả lờiXóaCHỎ SỦA CẢ ĐỜI CŨNG KHÔNG THÀNH NGƯỜI,
NGƯỜI SỦA MỘT CÂU ĐÃ TRỞ THÀNH CHÓ !
Không phải muốn thế nào cũng được.chiến lược ngoại giao phải phụ thuộc vào thế và lực của ta. Sai lầm trong đối ngoại là sẽ dẫn tới thảm họa, bất kể nước nào. nếu như đánh một trận mà giải quyết đc hết mọi việc thì đã chẳng có cái gọi là xu thế toàn cầu hóa như hiện nay. nhiều thứ chúng ta có được là nhờ chiến tranh nhưng để bảo vệ đc thì chính là nhờ chiến lược ngoại giao mềm mỏng khôn khéo. và trong bối cảnh phức tạp như hiện nay thì chúng ta càng phải thận trọng tỉnh táo để có những đường lối đối ngoại sáng suốt bảo vệ tối đa lợi ích dân tộc. Mà Đảng ta đang thể hiện tinh thần đó rất hiệu quả
Trả lờiXóaCho mình hỏi ngoài lề chút, bài viết có ghi "đ/c Tập Cận Bình". Cho mình hỏi "đ/c" là " đầu chó, đĩ chó, đầu cứt hay đống cứt" vậy?
Trả lờiXóaCái nào cũng đúng cả !
Trả lờiXóaBài viết nói rất đúng, phân tích sâu sắc, dẫn chứng phong phú. Biết địch biết ta, trăm trận không bại. Biết chỗ địch mạnh mà vẫn lao vào là ngu. Trung Quốc mạnh hơn ta về kinh tế, quân sự, diện tích lớn hơn, đông dân hơn. Vì thế chúng ta phải tránh xung đột trực diện với Trung Quốc, lợi dụng thế mạnh về ngoại giao của chúng ta. Những tên rận chủ suốt ngày kêu gào biểu tình, chiến tranh toàn là những kẻ không có đầu óc, lũ phá hoại. Làm thì không được nhưng suốt ngày kêu gào đấu tranh, có mà "đấu tranh" vì tiền. Những tên này chỉ soi mói, xuyên tạc là giỏi (ngay trên).
Trả lờiXóaBài viết rất sâu sắc, đã phản ánh đúng sự thật. Rất hay câu “Im lặng không có nghĩa là đồng ý”. Chúng ta phải nhìn nhận thằng thắn rằng, xét về tương quan lực lượng thì Việt Nam ở thế yếu hơn rất nhiều so với Trung Quốc, chúng ta không thể manh động, gây chiến tranh để giải quyết tranh chấp được, mà phải khôn khéo. Chính ông cha ta từ ngàn đời xưa đến nay cũng “nhún” mình trước TQ, bởi họ mạnh hơn ta rất nhiều. Nhưng như thế không phải là ta hèn nhát, mà la ta biết người biết ta, chúng ta sẽ ẩn mình chờ thời cơ,có câu “ biết người biết ta trăm trận không bại”
Trả lờiXóaMột bài viết hay, cung cấp một lượng thông tin vừa đủ để chúng ta nhận thức được rõ vấn đề đang đề cập. Tuy nhiên, vẫn ấn tượng câu nói của TBT Lê Duẩn: "Podgornưi, một trong ba lãnh đạo Liên Xô, đã nói với ông Lê Duẩn: "Các anh không thắng nổi Mỹ đâu". Lê Duẩn đã trả lời: "Các đồng chí không tin à? Chúng tôi sẽ thắng cho các đồng chí xem". Đúng là câu nói của TBT đã thể hiện được tinh thần và ý chí quật cường của dân tộc VN anh hùng. Đúng vậy, dù kề nách nước lớn, dù đang còn bé nhỏ trong bàn cờ chính trị thế giới nhưng dân tộc VN chưa bao giờ chịu khuất phục bất kì một thế lực nào, dù hôm nay họ đã chiếm lấy một phần của ta vì ta còn yếu nhưng nhất định chúng ta sẽ đòi lại được, đời này không làm được thì đời khác miễn là dân tộc ta luôn đoàn kết và sánh vai bên nhau.
Trả lờiXóaCàng đọc về sau càng thấy hay và đúng. Chúng ta không nịnh nọt bất cứ nước nào nhưng cũng sẽ không để mất lòng nước nào vì có ai cho không ai cái gì bao giờ, ta với họ hợp tác thì đôi bên cùng có lợi, có mẫu thuẫn, căng thẳng là điểu không nên. Khi oòn kéo được thì ta còn phải kéo! Mỗi viên đạn bắn ra, mỗi giọt máu rơi xuống là ta đã mất đi biết bao sức người sức của!
Trả lờiXóaCũng là một quan điểm hay. Nhưng việc nói về những người biểu tình như tác giả thì quá phiến diện và tự mẫu thuẫn. Tác giả cũng có nêu: “vừa hợp tác vừa đấu tranh”, “im lặng nghĩa là đồng ý”... Điều đó cũng có nghĩa là không thể không rải thảm đỏ, cũng có nghĩa là không thể không biểu tình!
Trả lờiXóaCớ sao nhà nước chủ trương đàn áp người dân yêu nước khi họ biểu tình phản đối sự hiện diện của Tập Cận Bình?
Trả lờiXóaBác này khẳng định không là Đảng Viên nhưng có những phân tích rất công tâm và chuẩn. Bác rất có tố chất ngoại giao. Em rất thích bác...
Trả lờiXóaBác viết thêm nữa cho bọn việt tân ngậm miệng lại. Và cho các em nhỏ sáng mắt ra
Phải nói rằng nước Tàu nó thâm từ ngàn xưa rồi, nói theo kiểu chợ búa là "thâm có nòi". Hàng nghìn năm đô hộ Việt Nam với đủ thứ bóc lột, áp bức, rồi đồng hóa cả văn hóa Việt Nam, nhiều đời vua Tàu còn thực hiện chính sách ngu dân, ngu để dễ bề cai trị...Xưa là thế, giờ cũng chẳng tốt đẹp hơn, ngoài mặt thì anh em tốt, láng giềng hữu nghị... sau lưng thì bấu véo, "cắn trộm" đủ kiểu. Làm nước lớn mà chơi mấy cái trò đê tiện, hèn hạn, thật đáng xấu hổ!
Trả lờiXóaLà một thường dân, đọc bài viết này xong mình băn khoăn quá.
Trả lờiXóa1 - Thời chống Mỹ, VN ngoại giao mềm mỏng để giữ tình đoàn kết với Nga, Trung, để " đánh cho Mỹ cút, đánh cho ngụy nhào". Giờ TQ chiếm Hoàng Sa, Trường Sa, VN mềm mỏng để đoàn kết với ai, đánh ai, hay đánh Philipine, hay đánh tiếp sang Mỹ????
2 - Thời chống Mỹ, hạt gạo, tấm áo, đạn dược...VN có do ngoại giao đều giành hết cho bộ đội trong chiến trường. Tiền viện trợ, tiền vay hiện nay bị xà xẻo, bị biển thủ, chia chác...để tạo ra những công trình bỏ hoang hoặc chưa sử dụng đã hư hỏng, xuống cấp.
3 -Thời chống Mỹ, cán bộ luôn tự xông lên trước, nhận phần nguy hiểm nhất cho mình. Nay cán bộ lo nhà cho mình trước, lo cho con đi du học trước.
4 -Tôi có nghe nhiều người nói về một câu dạy của Khổng Tử "...Người khôn mà giả ngu mới là khôn". Nay tác giả tự cho rằng người Việt "khôn"... thế sao càng ngày càng lún sâu vào nợ nần đến độ phải cúi đầu sun xoe để nhận 1 tỷ tệ mà không biết nhục chứ??? Cổ nhân cũng nói" khôn nhà, dại chợ" có lẽ đúng với người Việt hiện nay: “khôn” nên vẽ ra đủ dự án, chạy dự án, duyệt dự án...sao cho móc được tiền, để lại gánh nợ cho "nhà", còn ngoài "chợ" nó bảo "hãy nghĩ đến đại cục" thì mặt thuỗn ra, rồi hớn hở, tâm đắc!!! thế là khôn hay dại.
Tôi chỉ là một thường dân, đọc những sự kiện chính trị, xã hội thời chiến tranh chống Mỹ mới thấy được nhiều điều rất hay, nhưng đọc xong tôi thấy thật ghê tởm với luận điệu của bài viết vì những lý do nêu trên.
Đây là luận điệu du ngủ nhân dân vn
XóaĐây là sản phẩm khựa chính gốc các bác ạ !
XóaThật sự là chúng ta đã sống bên người anh em nham hiểm này lâu lắm rồi. Vậy nên cũng luôn phải tỉnh táo. Xưa kia, đánh cho giặc Tàu chạy toán loạn rồi vẫn phải cung cấp lương thực, xe ngựa cho chúng về nước, hôm sau lại sang hòa giải. Ông cha ta ngàn đời nay đã thấm thía bài học lớn nhỏ về ngoại giao với con hổ đói sống bên cạnh nên luôn phải khéo léo như thế. Giờ đây, với chúng ta, việc đón khách đến nhà một cách lịch sự cũng là điều hết sức bình thường, châm chọc cũng không hay ho gì.
Trả lờiXóaNhiều nhận định của Đông La khá chủ quan ,đôi khi là còn lưa tưa,chưa ngọt.
Trả lờiXóaBản chất khôn ngoan của Việt Nam đúng là xuyên suốt thời kỳ lịch sử của dân tộc. NGày trước có Trạng Quỳnh, trong truyện tranh có Trạng Tí,... tất cả đều cho thấy tài năng đối đáp ngoại giao của Việt Nam rất mềm dẻo, thật nể phục những thế hệ cha ông ta.
Trả lờiXóachúng ta sống bên cạnh ông bạn lớn trung quốc,rất thâm hiểm,thâm có truyền thống ấy.chính vì thế để tồn tại và phát triển,từ biết bao thế hệ cha ông.đã mềm dẻo về ngoại giao nhưng cũng đầy cương quyết vs ông bạn lớn này.dùng cái nghĩa để trị lại cái gian tà.dùng trí khôn để trị lại sự thâm độc,gian ác.
Trả lờiXóabài viết thực sự đã có những lí lẽ và lập luận rất xác đáng, thuyết phục về vấn đề ngoại giao của ta với Trung Quốc. Có thể nói vấn đề ngoại giao của Việt Nam đối với Trung Quốc đã được Việt Nam đưa lên tầm nghệ thuật ngoại giao, vừa tôn trọng, hợp tác với Trung Quốc vừa giữ được vị thế của nước ta so với Trung Quốc. mối quan hệ giữa ta và trung quốc là mối quan hệ của 2 người láng giềng, dù có mâu thuẫn hay bất đồng cũng phải giải quyết bằng ngoại giao hòa bình là êm đẹp nhất!
Trả lờiXóatôi thật sự cả thấy tâm đắc với những lập luận đanh thép, hùng hồn của tác giả bài viết. Khi đọc bài viết mọi người sẽ đều cảm thấy tự hào về hình ảnh dân tộc Việt Nam , về trí tuệ của con người Việt Nam được thể hiện trong nghệ thuật ngoại giao của Việt Nam với Trung Quốc.
Trả lờiXóacó một câu nói rất hay của nước bạn Trung Quốc là "biết người biết ta trăm trận không thua". Việt Nam đã vận dụng rất đúng tư tưởng của câu nói đó vào quan hệ ngoại giao với Trung Quốc. Xét về mặt kinh tế và tiềm năng quân sự thì rõ ràng Việt Nam không thể so sánh được với Trung Quốc, thế nên không thể sai lầm mà lựa chọn giải pháp chiến tranh quân sự, gây chiến với Trung Quốc. Việt Nam đã khôn khéo dựa vào điểm mạnh của mình để thực hiện chính sách ngoại giao với Trung Quốc là có được sự đồng tình ủng hộ của cộng đồng quốc tế.
Trả lờiXóabài viết chính là một cú đấm đanh thép vào luận điệu của những nhà dân chủ cuội, những kẻ chuyên đi kêu gọi biểu tình, gây rối trật tự mỗi khi Việt Nam có những sự kiện chính trị quan trọng. Không hiểu sao họ luôn có thể mở miệng nói yêu nước yêu dân, vì sự tiến bộ xã hội mà những hành động việc làm của họ lại đi ngược lại lợi ích của dân tộc lợi ích của nhân dân. Đúng như tác giả bài viết có nói họ chỉ là những loại trí thức "chấy rận" chỉ biết ngửa tay xin tiền của ông chủ để rồi buông những lời nói rác rưởi mà thôi.
Trả lờiXóaKhông có gì mới... hát ru rất hay... Dải đất hình chữ S...tương lai ko xa sẽ tròn như quả trứng vịt...Làm gì còn câu thơ " Từ mũi Cà mau đến địa đầu Móng cái, Quê hương liền một dải, Như máu chảy trong người...Haha
Trả lờiXóaLập luận logich
Trả lờiXóa-Đúng là bom của
Kẻ sĩ!
-hịch của kỉ
Nguên 21...
-gialap959@gmail.com