Mùng 2 Tết Tân Mão 2011, tôi và cậu em đi săn ảnh Tết, đi qua Hồ Gươm thấy vài người đứng tụ tập nhìn xuống Hồ, biết là Cụ nổi nên chạy lại bấm vài tấm, hôm đó chụp bằng Mamyia7, phim khổ 6x7, trời Hà Nội ngày Tết ban sáng có nắng vàng nhuộm, ấm áp và vắng người.
Từ chỗ tôi đứng chụp Cụ, nếu ngồi xuống với tay một cái là có thể chạm. Cụ rất yếu, bàn chân trước cào cào những chiếc móng to vào bờ kè bê tông như muốn leo lên bờ, thoát ra ngoài.
Sau khi in tráng phim, về phóng to thấy trên cơ thể của Cụ nhiều vết thương, bèn gửi email cho Giáo sư Hà Đình Đức, chuyện với tôi chỉ có thế. Sau đó, Hà Nội làm cả một dự án lớn để đưa Cụ lên bờ chữa chạy vết thương, cải tạo lòng hồ, diệt ốc bươu vàng ... Tôi không bao giờ cho rằng, bức ảnh của tôi có tác động đó, đó là công sức của rất nhiều con người, những ai cần có Cụ. Điều đó là chính đáng.
Hôm nay Cụ đã ra đi vĩnh viễn ... Cho đến giờ này, tức sau vài tiếng người ta phát hiện ra Cụ đã mất, báo chí vẫn bị khống chế đưa tin. Điều này là bình thường, Cụ đặc biệt và thời điểm Cụ mất, rất đặc biệt. Với những chính trị gia và nhà quản lý, đó không phải là Cụ Rùa, đó là thể quy tụ tâm tư hàng triệu người.
Một số người trong chúng ta cố gắng không gọi Cụ là rùa, hay Cụ Rùa, họ cho rằng đó chỉ là một loài vật, có thể là con giải hay con ba ba. Tôi không có bất cứ nhận định nào về sự phán xét của họ vì đó cũng là một dạng quan điểm; với tôi và hàng triệu người, Cụ là một biểu tượng của Hà Nội.
Hà Nội cũng chỉ có một vài biểu tượng ít ỏi, dù là người Việt hay người ngoại quốc khi đi qua Hồ Gươm, vẫn tâm niệm hay được giới thiệu rằng, dưới mặt nước yên ả kia là một biểu tượng sống trăm năm, điều đó luôn đặc biệt, như một Hà Nội sống. Vì vậy, tôi gọi là Cụ.
Hà Nội có nhiều biểu tượng chết, không phải là thực thể sống duy nhất như Cụ, trong tâm tưởng triệu người, Cụ là linh vật của Hà Nội, bằng tuổi tác như một nhân chứng sống chứng kiến biết bao nhiêu số phận con người, bằng liên tưởng sự tích "hoàn kiếm" thời Lê như một bản tuyên ngôn điển tích chống giặc phương Bắc của lịch sử: "súng gươm vứt bỏ lại hiền như xưa".
Các nhà khoa học khi phân tích ADN của Cụ đã cho rằng, Cụ sống hơn 100 năm, có lẽ từ thời Pháp đã đô hộ Hà Nội, ngày đó Hồ Gươm là phần còn lại của Sông Hồng, một bên là Kẻ Chợ 36 phố phường, một bên là tàn tích của dinh Chúa Trịnh. Thực dân Pháp chưa từng chiếm đóng nước ta toàn phần, Nhà Nguyễn vẫn còn Kinh đô Huế và Hoàng Sa, Trường Sa ... Hiện trạng như hôm nay có lẽ không phải do người Việt, chắc chắn Cụ biết rõ điều đó, từ xưa cho đến bây giờ ...
Trải qua nhiều biến cố của lịch sử, Cụ trở nên linh thiêng hơn khi người ta thống kê được rằng, không phải tất cả nhưng một số lần Cụ nổi, đều ứng với một sự kiện trọng đại nào đó, đại hỷ như Ngày Lễ 1000 Năm Thăng Long hay đại tang như Ngày mất của Đại Tướng Võ Nguyên Giáp ...
Mọi người hiện tại đang bàn tán về ngày Cụ mất, hôm nay, trước thềm Đại Hội một ngày với nhiều đồn đoán. Tôi chỉ là một người dân thường, chẳng biết gì mà nói, vào giờ phút này, tôi chỉ nhớ tới hình ảnh cận mắt trước Cụ chắc chỉ một cái với tay, bàn chân to sẫm vàng như một Vị Hoàng Đế trong chiếc áo long bào, bất lực và yếu ớt cào cào vào mặt gạch đá bê tông, như muốn thoát khỏi hiện thực này ...
Giờ Cụ đã thật sự thoát khỏi thân xác trăm năm. Chắc chắn, Cụ đã siêu thoát, về với Đức Phật!
Na Mô A Di Đà Phật!
Cụ Rùa thì cũng vẫn là một sinh vật bình thường mà thôi, sinh lão bênh tử là chuyện quá đỗi bình thường. Thiết nghĩ chỉ là một sự trùng hợp ngẫu nhiên, việc đánh đồng vận mệnh của một quốc gia, một dân tộc với vận mệnh của một sinh vật quả thực rất buồn cười.
Trả lờiXóaNếu vậy thì chẳng chẳng có quốc gia nào dám chọn cho mình một linh vật quá các bác nhỉ =)))
Cụ ra đi như mất đi một biểu tượng tâm linh của người dân và như thế khi mà cụ ra đi như vậy chúng ta cần phải xem xét những hành động của chúng ta đang phá hoại môi trường thiên nhiên. Và như thế chúng ta phải từng bước cải thiện nó. Tuy Cụ Rùa đã ra đi nhưng hình ảnh linh thiêng của cụ sẽ mãi trong lòng nhân dân ta như một biểu tượng trường tồn với thời gian.
Trả lờiXóaNhận xét này đã bị tác giả xóa.
Trả lờiXóaKhông có cái gì là bất tử cả, chỉ có những điều tốt đẹp là sẽ vẫn còn đọng mãi, còn như những thực thể sống thì rùa là loài động vật được xem là sống lâu nhất rồi, đã đến quy luật "tử" thì cụ cũng phải ra đi thôi. Không nên tâm niệm hay gắn nó với một sự kiện cụ thể nào cả, bởi như thế thì không thực sự đúng vì cùng một ngày nhưng không cùng năm có rất nhiều sự kiện quan trọng xảy ra tại sao lại không gắn với những sự kiện này mà lại phải gắn với sự kiện nọ
Trả lờiXóaQuy luật sinh - lão - bệnh - tử là tất yếu,không nên suy diễn theo hướng tiêu cực,để có tinh thần lạc quan vào ngày mai!
Trả lờiXóanếu là tâm linh, coi Cụ là linh vật thì việc Cụ còn hay bây giờ đã ra đi thì mọi sự vẫn vẹn nguyên. vốn dĩ Cụ cũng là một cá thể sinh học, có sự tồn tại nhất định của tế bào sống, không thể sống trường tồn được, cụ ra đi là lẽ ở tự nhiên, là lẽ của sức khỏe. vậy nên việc lợi dụng sự việc cụ ra đi để nói những lời lẽ mê tín, xuyên tạc, nói xấu là điều không thể chấp nhận được. vì nó đã đụng chạm đến lòng tự tôn về sự linh thiêng của cụ, sự linh thiêng đó trường tồn với tất cả chúng tá, trong lòng chúng ta
Trả lờiXóaHình ảnh cụ rùa từ lâu đã gắn bó với người dân Hà Nội nói riêng và người dân Việt Nam nói chung. Cụ chính là biểu tượng sống, là linh vật của người dân thủ đô. Chính vì vậy sự ra đi của Cụ càng gây nhiều tiếc thương. Nhưng sinh, lão, bệnh, tử là quy luật của tạo hóa mà không ai có thể thoát được. Chính vì vậy mỗi người hãy thành tâm cầu chúc để cụ được ra đi thanh thản,.
Trả lờiXóaKhông có gì là bất tử cả, chỉ có những điều tốt đẹp, khắc sâu trong tâm trí mọi người là sẽ còn mãi. Hình ảnh Cụ Rùa chính là một điều sẽ sống mãi trong lòng người dân thủ đô cho dù cụ đã ra đi. Sự ra đi của Cụ không hề ảnh hưởng gì tới vận mệnh đất nước hay nó cũng chẳng phải điềm báo gì cả, nó chỉ tuân theo quy luật của tạo hóa mà thôi. Những lời gán ghép đều là vô căn cứ và bịa đặt
Trả lờiXóaViệc Cụ Rùa ra đi không gắn với điềm báo nào cả mà trực tiếp gắn với thực trạng môi trường của Hồ Gươm hiện nay. Không hoàn toàn đổ lỗi cho môi trường nhưng rõ ràng sự ô nhiễm của Hồ Guomw cũng là một tác nhân dẫn tới sự ra đi của Cụ. Thế nhưng có những kẻ xấu lại lợi dụng sự việc này để bịa đặt xuyên tạc sự ra đi của cụ là điềm báo xấu với vận mệnh đất nước. Điều này thật không thể chấp nhận được
Trả lờiXóaDù Cụ Rùa là một biểu tượng tâm linh với nhiều người dân Việt Nam nhưng cũng không thể tránh khỏi quy luật của tự nhiên là sinh, lão, bệnh, tử. Việc đánh đồng sự ra đi của Cụ với vận mệnh đất nước là một suy nghĩ thiển cẩn, nông cạn và thật buồn cười. Nó chứng minh một thực tế là những kẻ viết bài này là những kẻ không có đầu óc hoặc nếu không thì sẽ là những kẻ lợi dụng sự việc để kích động, chống phá chính quyền. Những kẻ này cần bị trừng trị thích đáng
Trả lờiXóaCụ Rùa gắn với tâm linh của nhiều người dân Việt. Sự ra đi của cụ thực sự đã để lại rất nhiều niềm tiếc thương. Những kẻ xấu lợi dụng sự việc này để viết bài kích động thực là những kẻ không có lương tâm, đầu óc. Chúng ta cũng không nên vì những lời nói xuyên tạc đó mà hoang mang, lung lay niềm tin vào sự lãnh đạo của Đảng và Nhà nước
Trả lờiXóaCụ Rùa từ lâu đã gắn với một tình cảm yêu thương đầy trang trọng, cụ chính là biểu tượng của Thủ đô, là hình ảnh mang tính tinh thần hơn là một loài sinh vật. Giờ đây cụ đã chết, lí do có thể là chủ quan hay khách quan, nhưng thực tế là cụ đã chết một cách yên bình trong sự tiếc nuối vô vàn của người dân. Nhưng đáng phẫn nộ hơn cả là những kẻ phản động, dân chủ rởm, lũ kền kền vây quanh cái chết của cụ rùa để lợi dụng, xuyên tạc, đem những sự huyền bí giả tạo vào để đe dọa, phá hoại Đại hội Đảng và tương lai của cả dân tộc Việt Nam. Lũ đó là lũ đáng tội nhất, không xứng đáng là người con Việt Nam.
Trả lờiXóaHà Nội có nhiều biểu tượng chết, không phải là thực thể sống duy nhất như Cụ Rùa, trong tâm tưởng triệu người, Cụ là linh vật của Hà Nội, bằng tuổi tác như một nhân chứng sống chứng kiến biết bao nhiêu số phận con người, bằng liên tưởng sự tích "hoàn kiếm" thời Lê như một bản tuyên ngôn điển tích chống giặc phương Bắc của lịch sử: "súng gươm vứt bỏ lại hiền như xưa".
Trả lờiXóaCụ ra đi như mất đi một biểu tượng tâm linh của người dân và như thế khi mà cụ ra đi như vậy chúng ta cần phải xem xét những hành động của chúng ta đang phá hoại môi trường thiên nhiên. Và như thế chúng ta phải từng bước cải thiện nó. Tuy Cụ Rùa đã ra đi nhưng hình ảnh linh thiêng của cụ sẽ mãi trong lòng nhân dân ta như một biểu tượng trường tồn với thời gian.
Trả lờiXóaTrải qua nhiều biến cố của lịch sử, Cụ trở nên linh thiêng hơn khi người ta thống kê được rằng, không phải tất cả nhưng một số lần Cụ nổi, đều ứng với một sự kiện trọng đại nào đó, đại hỷ như Ngày Lễ 1000 Năm Thăng Long hay đại tang như Ngày mất của Đại Tướng Võ Nguyên Giáp ... Vậy nên xin đừng bịa đặt câu truyện cụ rùa mất nữa.
Trả lờiXóa