Mến tặng NB5,
Lâu lắm rồi, thực sự chả muốn viết gì về đám “dân chủ” nữa, chả bù cho cách đây mấy năm, rất hứng thú và hào hứng trong việc vạch mặt chỉ tên họ.
Nói chung là chán. Bao năm qua vẫn thế, vẫn từng ấy khuôn mặt, vẫn từng ấy trò mèo, diễn đi diễn lại và tự sướng với nhau trên mạng ảo.
Chiêu bài quẩn đi quẩn lại vẫn là xuống đường mượn đủ thứ cớ, để rồi khiêu khích và đích đến là tố cáo chính quyền. Tay lăm lăm điện thoại và giọng điệu sặc mùi diễn giả bắt chước nhau một cách ngô ngọng, hạch sách từ anh lính canh đến ông cán bộ xã, y hệt một đám tự kỷ nặng.
***
Đêm qua, ngồi uống rượu với một bô lão đến từ Sài Gòn. Bô lão này khá đặc biệt, ngày xưa là lính VNCH, và hai bố con ở hai miền chiến tuyến với nhau. Rồi thất lạc vì chiến tranh, bố của bô lão ở Liên Xô và bô lão thì lưu lạc ở Mỹ. Ngày gặp lại nhau là ngày cùng trở về quê hương Việt Nam, mừng mừng tủi tủi.
Nói với bô lão, thôi coi như quá khứ chúng ta có những chuyện buồn đau năm ngoài dự liệu, phải chấp nhận một cách lạc quan nhẻ bô lão nhẻ? Bô lão khá ngạc nhiên với một thằng trẻ tuổi nói ra câu đó, và cười gật đầu.
Nói, không mấy khi bô lão ra HN, chủ nhật này con đưa bô lão đi xem dân chủ biểu tình bờ Hồ nhế? Bô lão nói tao không lạ, trên mạng đầy. Mà sao lại thế nhỉ?
Nói rất đãi bôi rằng, thì à ờ dù sao Đảng ta cũng còn có những điều khiếm khuyết.
Bô lão trợn ngược mắt, nói thế không đúng, một số cán bộ Đảng viên khiếm khuyết thì đúng hơn! Còn cái bọn dân chủ ở bờ Hồ ấy, tôi không hiểu dân Hà Nội nhà các cậu thế nào mà không đấm vỡ mồm chúng nó?!
Nói, họ không chấp nữa bô lão, bao nhiêu năm rồi vẫn thế chứ có gì thay đổi đâu.
***
Đến trẻ con nó cũng nhận ra sự phi lý từ những chiến dịch “bài Hoa” một cách cực đoan có chủ ý của các nhà dân chủ. Hơn hai mươi năm Mỹ ôm bom đến rải thảm đất nước này, hàng triệu dân thường ngã xuống, bao nhiêu mất mát đớn đau, thì suốt ngày ra rả kêu gọi khép lại quá khứ, bước qua chiến tranh. Ngược lại, dăm ba cú xô xát lặt vặt Việt – Trung thì được bới đến tận đường tơ kẽ tóc, bày đặt tưởng niệm các thứ để hòng tiến tới quậy phá chính quyền, quậy phá môi trường yên lành của thủ đô phố cổ.
Hãy đọc bài viết đính kèm status này để biết thêm về những cú thảm sát kinh hoàng của lính Mỹ, Hàn Quốc … đối với dân thường của chúng ta. Các nhà dân chủ thù lâu nhớ dai đâu rồi, sao nỡ bất công như thế?
Tại sao? Hỏi là đã trả lời.
Dẫu rằng, Tàu thì cũng chả tốt đẹp gì, biết rõ. Nhưng nhân danh tổ quốc, nhân danh lòng yêu nước, mượn tiếng nhân dân để kích động dân chúng cho các động cơ kiếm sống mang màu sắc chính trị của mình, thì đó là ngữ dân chủ giả cầy, vô đạo đức.
***
Cũng là tự ứng cử đại biểu quốc hội, nhưng bao trường hợp khác thì thấy bình thường, mà sao nhìn các nhà dân chủ tự ứng cử cứ thấy buồn cười hài hước. Thất nghiệp như Nguyễn Tường Thụy, chính tả còn chưa sõi, ăn rồi viết nhăng cuội trên blog & facebook thì được gọi là “nhà báo độc lập”, hay nhàn hơi rỗi việc như Đặng Bích Phượng, người đàn bà có sở thích nằm lăn ra đường cho “đất nước đứng lên”, suốt ngày chạnh chọe với đủ thứ từ tổ dân phố đến phường xã, thì được gọi là “nhà hoạt động địa phương”. Đọc Vnexpress, thấy thông tin nghề nghiệp của “ứng cử viên” Nguyễn Công Vượng – tức thằng hề rẻ tiền bậc nhất trong số các thể loại rẻ tiền – ghi rõ là “lao động tự do” mà cười ngặt nghẽo không thôi. Ngẫm thương cho cu cậu này nếu chịu khó vào mạng ảo xem cu cậu nổ ra làm sao.
Nói chung chán.
***
Đất nước này cần dân chủ không? Cần quá đi chứ. Nhưng chắc chắn không thể là thứ dân chủ mà đám ưỡn ẹo này đang diễn hề trên mạng được. Đất nước này cần một thứ dân chủ khởi nguồn từ nâng cao dân trí, từ văn minh, tự sự trong sáng, chứ không thể là thứ dân chủ câu cơm như đám ưỡn ẹo này được.
Chửi dân chủ, đến một ngày chắc cũng cạn ý, cạn hứng để chửi.
Chán thật, thưa đám giả cầy!
Bấm vào đây mà đọc đi các vị: Lịch thảm sát và âm mưu đằng sau chiêu trò “tưởng niệm”.
Dường như cũng có chung cảm xúc với tác giả thì phải! Đã từng một thời ôm lấy cái điện thoại (dù bàn phím cứng đơ, không có 3G, lúc định bán đem ra cửa hàng điện thoại cũ đòi 200 mà họ nhất định chỉ trả giá bằng một nửa), tranh thủ cả giờ nghỉ giải lao trên lớp, lúc ngủ trưa hay thức đến 1-2 giờ sáng, lập hết nick facebook này đến nick facebook khác (vì hăng máu quá nên không bị hack mất thì cũng bị chặn) để tranh luận, chửi bới mấy anh chị zân chủ giả cầy. Ấy vậy mà giờ nhìn mặt thấy chán, facebook có khi cả tuần không muốn xem. Thế mới thấy rằng, bao nhiêu năm, người chửi còn mệt, ấy vậy mà mấy thằng nghe chửi mặt cứ trơ trơ, thì liệu rằng có còn giáo dục được không?
Trả lờiXóaQuanh đi quẩn lại thì vẫn chừng ấy khuôn mặt, cũng chừng ấy mô típ, nhìn lắm, nghe lắm, nói lắm cũng chán, . Chiêu bài quẩn đi quẩn lại vẫn là xuống đường mượn đủ thứ cớ, để rồi khiêu khích và đích đến là tố cáo chính quyền. Tay lăm lăm điện thoại và giọng điệu sặc mùi diễn giả bắt chước nhau một cách ngô ngọng, hạch sách từ anh lính canh đến ông cán bộ xã, y hệt một đám tự kỷ nặng.
Trả lờiXóaĐội quân dận chủ chúng coi cái việc bày ra các chiêu trò nhằm chống lại Đảng,Nhà nước như là cái nghề kiếm tiền của bọn chúng.Chỉ có một số trò nhất định chúng diễn đi diễn lại.Không biết đến bao giờ hội dân chủ mới chịu hoàn lương thôi mấy cái trò đó đi!
Trả lờiXóaĐấm làm sao được cái lũ đấy, chỉ ăn không ngồi rồi kiếm mồi lại ngồi hô và nhận tiền đô thì làm sao chống lại được tập đoàn đấy, rất đông và nguy hiểm. Còn nhiều cái cần nói đến trong xã hội Việt Nam, cũng có nhiều điều nhức nhối cũng như chưa thể hoàn thiện trong ngày một ngày hai nhưng chính cái bọn này mọc ra đã góp phần làm cho cái hình ảnh của Việt Nam này bị bóp méo bao nhiêu.
Trả lờiXóaSẽ là thế nào khi con trẻ đi học những bài học về đất nước Việt Nam đẹp tuyệt vời, như là "mênh mông biển lúa đâu trời đẹp hơn" hỏi rằng sao con/ cháu không thấy thế mà chỉ thấy người tụ tập đông kín cả bờ hồ?
Không hiểu sao lại có những thành phần khuấy động như thế, đấu tranh cho cái gì còn không biết ngoài việc nhận lương từ Mẽo. Cái căn bản nhất mà những người này không nhận ra đấy là người ngoài (nhất là những người nước ngoài đến Việt Nam) nhìn thấy những cảnh tụ tập như thế sẽ nghĩ như thế nào? Hình ảnh của Việt Nam sẽ như thế nào. Và cái đà đó thì tiếng nói của Việt Nam sẽ như thế nào? Chẹp
Trả lờiXóaMấy tay rẻ tiền đó tớ không biết về bọn nó lắm, nhưng nghe ngóng về việc chúng làm thì tớ cũng thừa hiểu. Nhưng trong số đó, con bé Vượng Râu thì tớ cực kì ghét, ghét nó từ cái hồi nó vẫn loăng quăng trong cái vai diễn hề "nhạt như nước ốc luộc lông", ăn nói chuyên đời sằng bậy làm người ta cười khinh ha hả. Giờ nghe nói nói muốn làm đại biểu của dân tớ cứ cho rằng nó lại đang diễn một vai hề nữa cho cả thiên hạ xem.
Trả lờiXóaTrong bài viết, tác giả nói đúng chỗ em ấm ức kiểu thắc mắc là tại sao cái bọn bờ hồ này nó làm ăn lộ liễu thế. Một mặt nó diễn kiểu sót thương lịch sử muốn thiên hạ cho rằng chúng nó là con ngoan của dân tộc. Một mặt nó lại tung hô cái bọn Mỹ lên tận mây xanh. Mặt khác nó lại cứ kích động, đòi đánh nhau với thằng Tàu. Và cuối cùng bọn nó nhận được sự khinh thường của toàn xã hội. Nhưng nó cũng lừa được mấy thằng trẻ trâu nghiện game hưởng ứng, chúng nó chưa được nếm mùi súng đạn, sống chết lẫn lộn, cứ tưởng đánh nhau là nó như game hoan nghê.
Trả lờiXóaĐám dân chủ giả hiệu ở Việt Nam có một quy luật hoạt động chung. Khi còn trong nước, chúng ra sức hoạt động chống phá, biểu tình, tuần hành, kích động, rồi bị công an bắt. Sau đó một thời gian ra tù và sang Mỹ, từ đó im hơi lặng tiếng hẳn. Mục đích chính của chúng là kiếm được cớ sang Mỹ thôi chư chẳng đấu tranh cho dân chủ cao siêu gì
Trả lờiXóaCỡ Thái Lan, Philipin, Hàn Quốc, Pakistan, VNCH đều là đệ Mỹ...mà TQ nó còn mua chuôc được, huống gì đám zân chủ giả cầy ngu muội mà lên cầm quyền, thì chắc VN thành một tỉnh của TQ thật
Trả lờiXóa