Chia sẻ

Tre Làng

Khóa vân...


Khóa vân...

Sáng sớm, thằng em dại đã í éo: Anh ra quán cafe đầu ngõ ngồi với em tí. Em đang bức xúc quá. Lồm cồm bò dạy, thao tác vài động tác cơ bản rồi ra với nó.

Thấy nó đang cầm cái điện thoại cùi 2 màu cơ bản đen trắng thần thánh nhí nhoáy nhắn tin, mình ngạc nhiên hỏi: Điện thoại đời mới nhất của chú đâu mà dùng loại Tần Tống này?

Nó xị mặt: Vợ em ném vỡ rồi.

- Chết thật. Hoài của quá. Sao nó lại ném? Lại ghen tuông à? Mình hốt hoảng tra vấn.

- Không. À mà đúng. À mà ko hẳn là ghen. Tại nó thấy em đang... à mà. Mà thôi. Khó kể quá. Rối mù lên. Để em rít hơi thuốc rồi kể từ đầu cho a nghe.

Rồi nó mơ màng kể: Trước điện thoại em khóa bằng mật khẩu. Các kiểu vợ nó đều mò ra hết. Vâng. Nó rất siêu và quái. Em cũng cao thủ, nhưng nó còn... hung thủ cơ. Dùng mọi kiểu khóa cũng ko ăn thua. Tất nhiên, cả dùng bằng vân tay. Vậy mà nó vẫn có cách mò ra hết.

Anh hỏi bằng cách nào ấy à? Nó đợi hôm em say rượu, ngủ tít, lấy điện thoại em rồi lôi ngón tay em gí vào. Thế có gớm ko?

Em nghe hội bạn nói, có cách khóa bằng dấu vân chân đảm bảo an toàn tuyệt đối. (Nghe đến đây tôi cắt lời nó: Vân chân á? Anh chưa từng nghe). Nó thản nhiên: Vâng. Vân chân. Mà là vân chân giữa cơ. Tôi gần như chồm dậy: Làm quái có chuyện đó. Chỗ đó lấy đâu ra... vân? 

Mà nó hoạt động liên tục thế, mòn hết vân chứ còn à?

Thấy mình găng quá, cậu em cúi mặt: Khổ. Thì em cũng chỉ nghe thằng bạn dân chơi nó nói vậy. Nó còn bảo ko cần cởi hẳn ra gí vào đâu. Chỉ cần cầm điện thoại huơ huơ khu vực đó, như đám nhân viên siêu thị soi mã hàng lúc thanh toán tiền là được. 

Tôi lại hỏi: Thế chú thử chưa? Thì đấy. Đêm hôm đó, em đợi vợ ngủ, lôi điện thoại ra thay kiểu khóa mật khẩu. Đang cầm điện thoại huơ huơ vào chỗ đó thì vợ em nó tỉnh giấc, dậy đi vệ sinh. Nhìn thấy cảnh đó, nó rít lên: Đồ bệnh hoạn. Vợ đây thì trốn tránh, tuần chẳng được lần, giờ còn bày đặt thủ dâm qua điện thoại. Khốn nạn. Em chưa kịp giải thích gì thì đã thấy: Choang. Điện thoại phi thẳng vào chiếc ti vi mới mua. Cả 2 cùng... tèo. Anh thấy số em có khổ ko?

Nghe nó kể, tôi bực mình chửi thêm: Mày mang tiếng dân sành công nghệ mà ngu quá thể. Oan uổng gì. Mày huơ huơ mà mặc 3 lần quần cả lớn đến bé thế thì có mà vân vân cái... cc ý à?!?

P.s: Chuyện có rất nhiều phần trăm sự thật.

1 nhận xét:

  1. Đúng là cuồng điện thoại. Ghét nhất là bọn suốt ngày ôm cái điện thoại rồi công việc thì không chịu làm, gia đình thì không chịu quan tâm chăm sóc, xong lúc nào cũng ngơ ngơ như bò đội nón. Rồi lại hỏi tại sao gia đình tan nát.

    Trả lờiXóa

Tìm kiếm mở rộng

Google TreLang

Tre Làng

Thông kê truy cập

Lưu trữ Blog