Chia sẻ

Tre Làng

BÙI TÍN, NẠN NHÂN CỦA THÓI VĨ CUỒNG VÀ CƠ HỘI CHÍNH TRỊ CỦA CHÍNH MÌNH

Bài chép từ FB của anh Doãn Quang Minh - Tôi không rõ tác giả là ai.

***

Bùi Tín, nạn nhân của thói vĩ cuồng và cơ hội chính trị của chính mình

Cuối đời, Bùi Tín từng bộc bạch: "Có, mình nhớ nước lắm. Có đêm mình mơ được về nước. Sướng quá mình vất dép đi chân trần chạy dọc theo bờ Hồ, thỉnh thoảng dừng lại đưa tay với những rặng liễu đang rủ bóng xuống mặt hồ xanh biếc. Có lần mình mơ được chạy mấy vòng quanh Hồ Tây lộng gió. Ôi những giấc mơ đó sao mà hạnh phúc. Tôi nói thật 100%".

Câu này tôi tin ổng nói thật. Nhưng quá nhiều lần ổng tráo trở nên chẳng mấy ai tin:

- Bùi Tín khoe ổng là sỹ quan cao cấp nhất (đại tá) của QĐNDVN đi theo xe tăng húc đổ Dinh Độc lập vào ngày 30/4/1975 và tiếp nhận đầu hàng của Chính quyền Dương Văn Minh. Sự thật, khi đó Bùi Tín mang quân hàm thượng tá và đến sau, khi Dương Văn Minh đã đọc tuyên bố đầu hàng và lúc đó, đã có mặt Thiếu tướng Nguyễn Công Trang;

- Bùi Tín khi sang Pháp đã xin lưu vong với quan điểm “phê phán đường lối hiện hành của ban lãnh đạo Đảng Cộng sản Việt Nam mà ông cho rằng đã xa rời lý tưởng cộng sản”. Sau đó đói ăn, Bùi Tín đành bắt tay với đám chống cộng hải ngoại và ngả sang phê phán cả chế độ cộng sản và lý thuyết xã hội chủ nghĩa, đòi hỏi một sự đổi mới tự do dân chủ một cách thật sự và nhanh chóng ở Việt Nam;

- Bùi Tín xuất hiện tại cuộc triển lãm Mùa xuân Việt Nam do Thị trưởng Paris, Jean Tiberi, phối hợp với cộng đồng Pháp ngữ tổ chức tại Forrum des Halles – Trung tâm văn hóa Pari từ 20/3 đến 20/5/2008. Đây là hoạt động mang tính quốc gia giữa hai nhà nước. Bùi Tín tự nhận là được mời. Thị trưởng Tiberi nói: “Không, phía Pháp không mời (Bùi Tín)". Đại diện sứ quán Việt Nam nói ngay: “ông Bùi Tín là kẻ thù của nhân dân Việt Nam. Chúng tôi không chấp nhận sự có mặt của ông ta ở tất cả các hoạt động mang tính quốc gia giữa Pháp và Việt Nam”. Ngay lập tức, Thị trưởng Tiberi cho người đến mời Bùi Tín rút khỏi cuộc triển lãm.

Ngoài ra, để “câu khách” là đám chống cộng hải ngoại, Bùi Tín đã bịa ra nhiều câu chuyện bôi nhọ lãnh đạo ĐCSVN, trong đó có cả Hồ Chủ Tịch. Tuy nhiên, trong cuộc nói chuyện với ông Hà Minh Huệ, Phó Tổng Giám đốc Thông tấn xã Việt Nam được tờ Công an nhân dân trích dân vào năm 2012, Bùi Tín nói: “Mình cũng kính trọng Chủ tịch Hồ Chí Minh chứ”.

Qua đây, chúng ta thấy sự tráo trở của ổng dù trong tâm khảm, ổng vẫn yêu và nhớ Việt Nam, vẫn kính trọng Hồ Chủ Tịch nhưng do đã chót sa chân vào con đường phản quốc, giao du với đám chống cộng nên từ 1 kẻ cơ hội chính trị, Bùi Tín trở thành một kẻ tráo trở, lật lọng. Đây là bài học để mỗi người tránh xa bệnh vĩ cuồng, ảo tưởng về một lực lượng đối lập hòng tiến thân trên chính trường như kiểu của Bùi Tín.

Bùi Tín đã chết, tôi không muốn nặng lời với ổng, chỉ thuật lại vài nét trong một cuộc đời “nửa đỏ, nửa đen” với ngôn ngữ khách quan, “trung tính”.

12 nhận xét:

  1. Nặc danh16:32 11/8/18


    Nguyễn Phê
    1 giờ ·
    Kẻ phản bội cuối đời sống trong cô độc, chết trong cô quạnh không có người thân bên cạnh vì bệnh suy tim, suy thận và căn bệnh huyết áp thấp.

    Trả lờiXóa
  2. Nặc danh16:32 11/8/18


    Thanh Tú Lê
    1 giờ ·
    Trước đh12 Tín còn chống phá đảng và nhà nước rất quyết liệt. Mục tiêu công kích của hắn nhắm vào là tbt NP Trọng và ctn TT Sang. Cái hắn uất hận nhất của hắn chết không nhắm được là đh12 thành công tốt đẹp mà không có một anh Xin, anh Chốp nào lên nắm quyền, đất nước VN ngày càng pt, công cuộc chống tham nhũng ngày càng hiệu quả.

    Trả lờiXóa
  3. Nặc danh16:33 11/8/18

    Đào Hoa
    39 phút ·
    [BÙI THỊ HÀ ĐÔNG]

    - Tằng Tổ của Bùi Tín là Cụ Bùi Tuấn, hàm Thái tử Thiếu bảo (hàm tòng nhị phẩm Văn giai) lại từng giữ chức Tả tham tri bộ Binh kiêm Tổng đốc Bắc Ninh,
    Cụ là Tiến sĩ, từng làm giám khảo các kỳ thi Hương: một nhà nho yêu nước.

    - Tổ phụ của Bùi Tín là Cụ Bùi Tập, từng giữ chức Tuần phủ tỉnh Hưng Hoá (hàm nhị phẩm): một nhà nho yêu nước.

    - Thúc phụ của Bùi Tín có Cụ Bùi Bằng Thuận, Bùi Bằng Phấn đều làm quan Nam triều đến hàng Tuần phủ.

    - Phụ thân của Bùi Tín là Cụ Bùi Bằng Đoàn là một chí sĩ yêu nước, từng làm Tri phủ Xuân Trường (Nam Định), Án sát Bắc Ninh, Tuần phủ Cao Bằng, Ninh Bình, Thượng thư Bộ Hình, hàm Thái tử Thiếu bảo. Khi làm quan ông nổi tiếng là vị quan đức độ, thanh liêm, chính trực, chăm dân. Trên công đường ở những nơi ông làm quan, đều có treo một bảng thông báo "không nhận quà biếu", con đê Bạch Long ngăn nước mặn tại Nam Định gắn với tên tuổi của Cụ.
    Về sau, Cụ tham gia Cách mạng giữ các chức vụ như Trưởng ban Thanh tra đặc biệt của Chính phủ (tương đương Tổng Thanh tra Chính phủ),
    Trưởng ban Thường trực Quốc hội ( như Chủ tịch Quốc hội hiện nay).

    Có lẽ Bùi thị Hà Đông không ngờ rằng trong phả hệ của tộc lại sinh ra kẻ vong nô phản quốc như Bùi Tín, kẻ vừa chết sáng nay ngày 11/8/2018. Y từng mang quân hàm Đại tá, từng là phó Tổng biên tập báo Nhân dân. Năm 1990, do hoang mang, đạo động và có lẽ là sợ chết trước việc hàng loạt các nước XHCN sụp đổ, y đã bỏ trốn sang Pháp, chống phá cách mạng Việt Nam!
    Bỏ xác nơi xứ người là một kết cục bi thảm dành cho kẻ phản bội lại nền độc lập của dân tộc.

    PS: Đời cha làm thầy, đời con đốt sách!

    Trả lờiXóa
  4. Nặc danh16:37 11/8/18

    Tháo quân hàm Đại tá, chạy theo lời hứa danh quyền, địa vị, danh lợi của Việt Tân, của cái gọi là phục hưng Việt Nam Cộng hoà, chế độ XHCN ở Việt Nam sẽ sụp đổ như Đông Âu – Và lời hối hận sau khi bỏ chạy theo Việt Tân được 17 năm. Thế mới hiểu hơn, lý luận cao, kiến thức rộng mà không có bản lĩnh vững vàng, không có niềm tin thì cũng chỉ là “con sâu bám lá cây”.



    Bùi Tín – Nguyên Đại tá quân đội, Phó tổng biên tập Báo Nhân dân; Ông sinh năm 1927 tại Huế, trước khi lầm đường lạc lối ông từng được mệnh danh là người chiến sĩ, sĩ quan, nhà báo lão thành cách mạng, kiên trung với những bài viết khiến hàng triệu người nể phục.

    Nếu không có một ngày bi kịch của đời Ông, thì danh phận Ông đã rất rực rỡ. Ngày ấy vào tháng 9 năm 1990 sang Pháp dự hội hàng năm của báo “L’Humanité” và quyết định không trở lại với cơ quan, đồng nghiệp. Ông day dứt “Tưởng Việt Nam cũng sẽ sụp đổ như các nước ở Đông Âu thời ấy” và ông sẽ được bố trí vị trí xứng đáng trong bộ máy nhà nước Việt nam cộng hòa (theo như lời dụ dỗ) và rồi ông quyết định ở lại Pháp để đến nay vẫn mang tiếng với đồng nghiệp là “kẻ đào nhiệm” phản bội Nhân dân, Tổ quốc.

    Trả lờiXóa
  5. Nặc danh16:37 11/8/18

    Sự ảo tưởng đã giết chết lý trí, tinh thần và bản lĩnh của tôi. Nó làm tôi lao vào viết, viết và viết điên cuồng như một con thiêu thân. Không từ một thuật ngữ, không ngại ngần viết về những cái không có thật… miễn sao “bôi xấu” vào cái chế độ, Đảng, Nhà nước mà tôi từng khôn lớn, trưởng thành. Tôi ghê sợ những gì tôi viết ra và không giám nhìn, nhớ về những bài viết ấy.
    Giờ đây ngồi bên xứ người, bị đối xử thậm tệ của kẻ “hết giá trị lợi dụng”, Ông nói “tôi không ân hận về những gì đang xảy đến với tôi đó là cái giá tôi phải trả nhưng cái đau nhất…”. Ông lặng người nhìn về phía xa xa một cách vô vọng. Ông tiếp “lúc này đây tôi thực sự thấm thía câu nói của cha ông “đồng tiền và danh vọng nó bạc như vôi” và chúng tôi cảm nhận rằng:
    Nỗi đau của ông lúc này là nỗi nhớ quê hương, nhớ từng bước chân trên con phố nhỏ hay giữa dòng người đông đúc hoặc nhớ buổi chiều ngồi ngắm cảnh bên dòng sông Hương nơi chôn rau cắt rốn của ông hoặc Hồ Tây nơi gắn bó nhiều kỷ niệm. Chắn hẳn, ông vẫn mong lúc sống không dễ gì nhân dân Việt Nam tha thứ nhưng khi ông chết đi chỉ mong được mang nắm tro tàn về chôn ở quê cha, đất mẹ.

    Nỗi đau lớn nhất lúc này với ông đó là sự “ghẻ lạnh”, “hắt hủi” của những người mà ông từng coi là “cùng chiến tuyến”, “cùng phản phản bội Tổ quốc”… Ở cái tuổi 90, ông ốm đau liên tục và không còn sức viết nổi nửa trang tin thì cũng là lúc không có ai “ngó đến xem ông sống thế nào ? đau ốm thế nào ?…”. Giọt nước mắt luôn chảy ra và ông lại hận những kẻ tưởng chừng thề cùng sống chết thì lại dễ dàng bỏ mặc ông trong lúc ông cần chỗ dựa tinh thần.

    Trả lờiXóa
  6. Nặc danh16:37 11/8/18

    Giờ đây ở tuổi gần đất xa trời, cái giai đoạn người ta nhận rõ đúng sai nhất của cuộc đời, ngay tại Paris, thân già lủi thủi, cô đơn không một người Việt nào ở Pháp hỏi thăm khi ốm, khi đau, khi trái gió trở trời… và đã làm ông hận vì dự “ảo tưởng” của chính mình. Ông đau đớn khi bị bỏ rơi như một đứa trẻ bơ vơ nơi đất khách. Ông càng đau đớn hơn khi tất cả quay lưng với chính ông vì ông không còn tác dụng… Ông nhớ lại, lúc họ cần mình thì “sao ngọt ngào đến thế nhưng khi không còn sử dụng họ rũ bỏ như rũ một con bọ trên vai áo”.
    Khi tiếp xúc với Ông Hà Minh Huệ, nguyên Phó tổng biên tập TTXVN, Ông hối hận rằng: “Nỗi đau thứ nhất, ông bị nhân dân Việt Nam coi như một Trần ích Tắc phản nước hại dân. ở Việt Nam ai cũng căm ghét Bùi Tín. Ai cũng cho rằng Bùi Tín là kẻ vô ơn bạc nghĩa.

    Nỗi đau thứ hai, giới trí thức ở hải ngoại cho rằng Bùi Tín được ăn rất nhiều lộc của Việt Nam mà trở cờ như vậy là “thất đức, khó tin”. Trong một lần cùng tiến sĩ Trần Ngọc Vương đến thăm họa sĩ Lê Bá Đảng, Đặng Tiến, nhà phê bình nổi tiếng ở hải ngoại, đã nhận xét: “Bùi Tín thuộc loại ăn cháo đái bát không đáng chơi”. Ngay đến Võ Văn ái, tờ Quê mẹ và Nguyễn Gia Kiểng tờ Thông luận rất phản động cũng viết bài miệt thị coi Bùi Tín là “phần tử bất hảo không đáng tin”.

    Nỗi đau thứ ba, nhiều Việt kiều yêu nước không thể tin được hành động chạy trốn của Bùi Tín nên đoán già đoán non rằng Bùi Tín giả danh đào nhiệm để hoạt động gián điệp. Chính vì lẽ đó có người đã cho Bùi Tín vay khá nhiều tiền mà mãi đến nay vẫn không dám đòi”.

    Lúc này đây, bệnh tuổi già làm ông đau ốm liên miên nhưng cái đau nhất không phải về thể xác mà đó là lương tâm và sự hận thù những kẻ đã từng “cưng phụng ông”, “tô vẽ ông” lại bỏ lại ông với sự cô đơn.

    Nỗi đau của ông lúc này, chỉ có những người quan tâm đến ông mới hiểu được và chúng tôi thực hiện bài viết này cũng không dám mạo muội đặt ra lời khuyên đối với những ai từng ảo tưởng, đang ảo tưởng … như ông sẽ sớm tỉnh ngộ quay lại với thực tế. Có lẽ, ông cũng muốn nói lên điều này mặc dù có thể không thức tỉnh được ai nhưng cũng sẽ là một bài học thực tế cho muôn đời.
    Hỡi những tên tay cầm Đôla, miệng hô hào, chửi Đảng, nói xấu chế độ, đả kích, bôi nhọ lãnh tụ, “đấu tranh cho dân chủ”, “nhân quyền”, “tự do”, “tôn giáo” theo ý phản động…..ơi, hãy đọc, ngẫm nghĩ, đừng bỏ cả đời mình đi theo tội lỗi, để rồi cuối đời cô độc, ân hận, oán thân mình. Dừng lại đi, nếu máu các ngươi còn của dân Việt.

    Lâm Hoàng Ân

    Trả lờiXóa
  7. Quan Nguyen21:36 11/8/18

    sâu thẳm trong tâm khảm của một con người xa quê luôn là nỗi nhớ mòm mỏi về quê hương đất nước và những người hùng của quê hương, như vị một phút sa chân, nghĩ lệch mà họ đã đi theo một con đường không đáng chọn, họ đã sai nhưng dù sao nghĩa tử cũng là nghĩa tận, chúng ta cũng không nên trách móc người đã nằm xuống quá nhiều, hãy để đó là tấm gương cho những kẻ đang ngày đêm chống cộng một cách cuồng loạn, cho chúng thầy kết quả của việc phảm quốc chỉ có một mà thôi

    Trả lờiXóa
  8. Cách đây khoảng một tháng tôi có đăng nhận xét về Bùi Tín với nội dung là con người này sắp kề miệng lỗ rồi dù có nói thì ai nghe và còn thời gian đâu để mà nói; Nay Bùi Tín đã trở thành người thiên cổ và nằm sâu 3 thước đất (chứ không phải kề miệng lỗ nữa), chết ở nơi cô quạnh không người thân, không Tổ quốc, đồng bào và một ước mơ nho nhỏ là được về thăm quê hương bản quán lấy một lần trước khi nhắm mắt cũng không thể có nữa rồi, Ôi một đời người, một phút nông nổi chính trị, tự cao, tự đại cho rằng trên thế gian này chỉ có ta là nhất đã tạo ra sai lầm vào những năm cuối đời của Bùi Tín, nay ông đã chết rồi chúng tôi có nói gì ông đâu có nghe được, nhưng những kẻ phản quốc, phản dân tộc hại nước thì hãy lấy tấm gương Bùi Tín làm bài học để mà tự răn mình.

    Trả lờiXóa
  9. Nặc danh21:52 11/8/18

    Cám cảnh ông này. Kẻ "vô gía cư", không nơi nào thừa nhận.

    Trả lờiXóa
  10. Một nén hương muỗi cho Bùi Tín

    Trả lờiXóa
  11. Một đời vinh quang,một đời chó má

    Trả lờiXóa
  12. Nặc danh08:42 13/8/18

    Bùi Tín đã từng nói rằng không có ông Hồ thì Pháp đã trao trả độc lập toàn vẹn cho Việt Nam chứ không cần trận Điện Biên Phủ chết chóc và kế đến là cuộc nội chiến Bắc Nam mà dân miền Nam đang sống sung túc ấm no không bao giờ yêu cầu được giải phóng.Ông Tín nói thêm sau bao năm thống nhất đất nước bằng chiến tranh, cộng sản đã không xây dựng được cái quái gì mà chỉ giỏi xạo và rốt cuộc dâng nước cho Tàu để xin được làm nô lệ !

    Trả lờiXóa

Tìm kiếm mở rộng

Google TreLang

Tre Làng

Thông kê truy cập

Lưu trữ Blog