Cứ mỗi bận cần vận động quốc tế can thiệp hay xách động dư luận quan tâm đến những tù nhân hoạt động chống chính quyền mà giới zân chủ luôn dán nhãn “tù nhân lương tâm” bất kể họ phạm tội gì, thì vấn đề sức khỏe, bệnh tật luôn bị đem ra mua nước mắt, đòi “nhân đạo” cho tù nhân và lên án chế độ nhà tù “ngược đãi” họ. Gần như 100% từ Cù Huy Hà Vũ, Hải Điếu Cày, Ngô Hào…cho đến hàng trăm tù nhân loại này đang chấp hành án phạt tù.
Cũng có một vài trường hợp đúng là có bệnh thật, bệnh nặng như trường hợp Ngô Hào khiến chính quyền luôn ưu tiên khoan hồng, thay đổi hình thức cải tạo, chấp hành án cho ông ta vì lý do nhân đạo. Lần đầu tiên, ông Ngô Hào đã tổ chức và lãnh đạo một tổ chức gọi là “Đảng Liên Minh Việt Nam.” ngay sau khi chấp hành giáo dục cải tạo đối với sỹ quan quân lực VNCH. Tháng 3/1977, Ngô Hào bị bắt giam nhưng do mắc bệnh, được hưởng chính sách khoan hồng của Đảng và Nhà nước nên tháng 10/1977, Ngô Hào được tha về nhà để chữa trị.
Tại ngoại được mấy năm, Ngô Hào lại tham gia “Khối 8406 hải ngoại” mưu đồ tiến hành “Cách mạng Hoa nhài” và câu kết với Nguyễn Văn Chức, Triệu Phổ (định cư ở Mỹ) và Bão Tố (là ca sĩ phụ trách chương trình Thiên ánh đạo vàng) tham gia tổ chức “Chính phủ Việt Nam cộng hòa lưu vong” do “Thống tướng” Nguyễn Văn Chức lãnh đạo nhằm chống phá, âm mưu lật đổ chính quyền Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam, để thành lập “Nhà nước liên bang Đại Việt” từ vĩ tuyến 17 trở vào. Lần này thì Ngô Hào lĩnh án 15 năm tù với tội Hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân. Vào tù mấy năm, Ngô Hào mắc nhiều trọng bệnh, theo như mô tả của thân nhân, 2 lần bị đột quỵ, mắt gần như mù dẫn đến việc đầu năm 2020 được tạm hoãn thi hành án về nhà chữa bệnh, mới đây được đi Phần Lan với lý do chữa bệnh.
Có thể nói, trường hợp bệnh thực sự như Ngô Hào thì dù có phạm tội nguy hiểm xâm phạm ANQG vẫn được nhà tù điều trị, chữa trị và có chính sách khoan hồng. Do vậy sau khi ra tù , đến nay, ông này hầu như không lên tiếng trên truyền thông, không hề “tiếp đạn” cho “đài địch” xuyên tạc chế độ giam giữ, khác hoàn toàn với thái độ của vợ con ông ta.
Ngược lại, nhiều trường hợp khác như Trần Huỳnh Duy Thức, Nguyễn Văn Túc, Nguyễn Trung Tôn…liên tục gửi đơn thư kêu cứu, cầu khẩn nước ngoài can thiệp để đưa họ ra khỏi nhà tù vì lý do bệnh tật, không hề được xem xét. Điều này cho thấy, chỉ với thái độ chấp hành án tốt, có bệnh tật thực sự thì nhà tù luôn có chính sách khoan hồng, tạo điều kiện cho bệnh nhân, dù là tội phạm nào. Còn mượn cớ diễn trò, ăn vạ, thổi phồng, la làng…đều không ăn thua. Điều đó cho thấy chính sách nghiêm minh của pháp luật, không thể nuôi dưỡng cho những kẻ ảo tưởng vào việc ăn vạ và sự can thiệp của nước ngoài để chối bỏ trách nhiệm hình sự của mình.
Nguồn: VKL
Không thể gọi tội phạm là tù nhân lương tâm được
Trả lờiXóa