Nữ tiến sĩ giáo dục chia sẻ: "Trẻ không bị phạt dễ nảy sinh tính coi thường cha mẹ, coi thường người lớn, coi thường mọi luật lệ, quy tắc lễ phép". Quan điểm này đang nhận được sự thu hút và đồng tình lớn của các bậc phụ huynh.
Tiến sĩ Vũ Thu Hương, nguyên giảng viên khoa Giáo dục Tiểu học, ĐH Sư phạm Hà Nội là một chuyên gia giáo dục vô cùng tâm huyết với nền giáo dục của Việt Nam. Những hoạt động, bài viết, quan điểm... của chị luôn nhận được sự yêu mến, trân trọng và có sức lan tỏa tới thầy cô, học sinh và các bậc cha mẹ.
Mới đây, Tiến sĩ Vũ Thu Hương có bài chia sẻ về vấn đề "Giáo dục bằng khuyên nhủ, không phạt" với trẻ nhỏ. Bài viết sau đó nhận được nhiều sự đồng tình của các bậc phụ huynh. Chúng tôi xin được chia sẻ lại cụ thể quan điểm của chị dưới đây:
GIÁO DỤC BẰNG KHUYÊN NHỦ, KHÔNG PHẠT?
Cách đây gần 10 năm, ở nước ta xuất hiện phong cách giáo dục "không phạt". Người ta lên án gay gắt mọi hình phạt dành cho trẻ. Dĩ nhiên, đánh, chửi, xúc phạm trẻ là không được rồi. Nhưng giờ, họ lên án cả "chép phạt", "phạt tập thể dục"... thì tôi thật sự không thể hiểu nổi. Hậu quả đã đến và trẻ phải gánh chịu:
1. Một lượng không nhỏ trẻ 6 tuổi không thể học được do bố mẹ dạy theo phong cách này.
Trung bình 1 trường có từ 5 - 10 cháu. Cái gì cũng dỗ dành, thương lượng. Đi học là vất vả, là vượt khó. Trẻ sau vài buổi đầu hào hứng với cái mới thì chán, KHÔNG THÍCH. Lúc này, trẻ bắt đầu ăn vạ, phá phách, gây sự để khỏi học hành.
Gia đình bối rối, nhà trường hoảng sợ. Các cô giáo sợ phụ huynh kiện nên cũng KHÔNG DÁM PHẠT, chỉ dỗ dành khuyên nhủ. Trẻ càng được đà lấn tới. Vì thế, có không ít trẻ không vượt qua được lớp 1.
Cô giáo lúc này thường tư vấn cho phụ huynh "thuê riêng 1 người ngồi trong lớp dạy bạn ấy". Các phụ huynh có tưởng tượng được đứa trẻ có 1 cô giáo riêng sẽ học tập thế nào trong 12 năm phổ thông hay không?
2. Trẻ phản ứng với mọi hình thức kỉ luật của cô giáo:
Mới đây, một giáo viên trẻ dạy lớp 3 chia sẻ: Cô lấy "tập viết" ra để làm hình thức phạt cho trẻ chưa ngoan. Các con ăn cơm trưa xong sớm, các bạn khác ngồi chơi còn các bạn bị phạt phải "tập viết". Một ngày nọ, 1 bạn học sinh vi phạm kỉ luật vào buổi chiều, cô giáo hẹn bạn ấy chép phạt vào trưa hôm sau. Đúng giờ trưa, các học sinh vừa ăn xong, gia đình bạn ấy lập tức đón con về để né tránh hình phạt.
Đó là chưa kể họ rêu rao nói xấu cô giáo khắp nơi và nói: Con họ sợ đi học.
Các bậc phụ huynh có cảm nghĩ gì khi đọc về cách ứng xử của gia đình này? Rõ ràng chính các phụ huynh đã tìm mọi cách để cô giáo không làm gì nổi con họ dù các con hư đến đâu. Và bây giờ, trong giới giáo viên truyền nhau phong cách giáo dục "Mặc kệ nó" để họ được sống yên ổn. Tư cách đạo đức, kĩ năng và kiến thức của trẻ sẽ ra sao với kiểu giáo dục "KHÔNG PHẠT" này?
3. Không dạy được trẻ, các nhà trường tìm cách "tống cổ" những đứa trẻ bất trị hoặc những gia đình bất trị (có bố mẹ cư xử thô lỗ hoặc can thiệp vào việc giáo dục nhà trường hoặc soi lỗi các cô giáo) ra ngoài trường.
Để nói thật với họ, điều đó không hề khó. Trẻ bất trị thì vi phạm là rất nhiều. Các trường làm theo quy định của bộ giáo dục, kỉ luật "cảnh cáo", "khiển trách" trẻ và ghi học bạ. Quá sợ "bị ghi học bạ", các bố mẹ vội vàng cho con rút hồ sơ và xin đi trường khác.
Tuy nhiên, các trường khác cũng rất "thông minh". Họ chẳng dại mà nhận những đứa trẻ như vậy. Nào là "kiểm tra không đạt", nào là "quá thời gian nhận hồ sơ",... họ có đủ các lý do để từ chối những đứa trẻ này. Cũng chẳng trách được họ. Họ cũng có quá nhiều công việc để làm.
Khi ấy phải làm việc với một số gia đình kiểu: "Cô phải kí cam kết KHÔNG ĐƯỢC ĐẺ để dạy các cháu cho hết năm học", "cô phải kí cam kết là chỉ dỗ dành, khuyên nhủ con tôi", "cô phải hiền với các cháu, nếu không tôi gặp hiệu trưởng",... chẳng dễ chịu gì.
4. Sẽ rất mệt cho các giáo viên gặp phải những trẻ này bởi sẽ có lúc cô kiềm chế được, có lúc không. Nếu chẳng may cô không kiềm chế nổi thì có thể hành động thiếu kiểm soát.
5. Vì không bị phạt, trẻ không hề có ý thức tuân thủ các quy định. Ngoài ra, trẻ còn tìm cách "giật dây" người lớn, tìm cách để cha mẹ phản ứng với cô giáo để tránh những thứ mình không muốn.
Chẳng hạn nhiều những trẻ đi học nhưng vở viết nguệch ngoạc, không ghi thứ ngày tháng, viết vỏn vẹn vài chữ lem nhem. Ngồi học thì ngáp vặt, làm việc riêng, chơi game khi học online, chat chit,...
6. Một số bất trẻ bất trị qua được cấp 1 và học tiếp lên cấp 2, cấp 3 nhưng lúc này một số vấn đề sẽ lộ ra. Nhiều trẻ bất trị vi phạm quy định, gây gổ, đánh bạn, thậm chí trộm tiền chơi game,... Lúc này, cha mẹ mới hối hận vì phong cách giáo dục "không phạt".
7. Trẻ không bị phạt còn dễ nảy sinh tính coi thường cha mẹ, coi thường người lớn, coi thường mọi luật lệ, quy tắc lễ phép. Thái độ coi thường ngông nghênh đó có thể tới đỉnh điểm khi các con dám phản ứng dữ dội với cha mẹ (viết giấy từ mặt bố mẹ, tuyên bố con không cần bố mẹ....), hỗn với giáo viên, gây sự với người xung quanh.
***
Phong cách giáo dục "KHÔNG PHẠT" đang dần hủy hoại giới trẻ. Kèm thêm với đó là phong cách "soi và can thiệp nhà trường ở mọi chi tiết" và chúng ta đang làm hỏng môi trường giáo dục trẻ.
* Bài viết thể hiện quan điểm cá nhân của tác giả, không thuộc về tòa soạn.
Thanh Hương
Giáo dục điều cơ bản nhất hiện nay là phải tìm cho mình một phương pháp đúng, một cách đi đúng...Nó cũng giống như việc giáo dục giới trẻ hiện nay. Giáo dục không phạt, hay không hình phạt nó được xem như một thước đo, mà theo tôi điều đó cũng có thể đúng đôi phần. Phụ huynh, MXH, dư luận săm soi rất kinh vào thầy cô, con hư, tội lỗi đều đổ cho giáo dục, này kia rồi thầy cô... Thử hỏi ngày xưa ông cha ta đã giáo dục, dạy dỗ bọn trẻ như nào để tạo ra một lớp người thành tài như chính hiện nay... Cũng khó, nhưng theo tôi, phải có cách thức tổ chức,giáo dục lại mới mang được hiệu quả tốt, một phương pháp tốt mới đem lại một hiệu quả tốt được.
Trả lờiXóaHình thức Giáo dục không phạt đang được cổ xúy bởi báo chí Việt nam và mạng xã hội mà các nhà báo ngày nay khi còn ngồi trên ghế nhà trường thường là học sinh giỏi và ngoan phát sợ, toàn chín điểm ba môn, lại được những người lãnh đạo ngành giáo dục luôn chạy theo dư luận giơ tay ủng hộ để bảo toàn bát cơm.
Trả lờiXóaMỗi đứa trẻ cần một phương pháp giáo dục riêng phù hợp với đặc điểm tâm sinh lý của đứa trẻ. Bố mẹ là người tiếp xúc gần gũi với con nhất và cần linh hoạt sử dụng các phương pháp để phát huy được khả năng của con trẻ chứ không có phương pháp giáo dục nào là duy nhất, là tốt nhất
Trả lờiXóaĐiều quan trọng nhất là phải giữ được sự chừng mực, hài hòa giữa yêu thương và nghiêm khắc, giữa khen thưởng và kỷ luật trong giáo dục. Khi được yêu thương, trẻ cảm thấy mình có giá trị sẽ phát triển sự tự tin, lòng tự trọng. Tuy nhiên nếu nuông chiều con quá dễ làm con hư và hình thành tính ích kỷ, lớn lên trẻ thiếu bản lĩnh để vượt qua khó khăn. Nghiêm khắc trước những sai phạm của con và kiên trì phân tích điều hay, lẽ phải để con hiểu và điều chỉnh bản thân giúp con biết sống độc lập, tự tin và rèn luyện ý trí, tính kiên nhẫn.
Trả lờiXóaCách dạy con trẻ "thương cho roi cho vọt, ghét cho ngọt cho bùi" của ông cha ta ngày xưa đang dần bị thế hệ bố mẹ trẻ hiện nay chối bỏ dù rằng chính bản thân họ cũng đã dần lớn lên và hoàn thiện bản thân bởi chính cách dạy dỗ đó. Việc bàn về chuyện đúng sai của hình thức dạy trẻ "KHÔNG PHẠT" thực sự đang là vấn đề gây tranh cãi hiện nay, nhưng theo tôi dù sai hay đúng thì việc dạy dỗ trẻ em là một việc làm cần phải xuất phát từ tình yêu thương sâu sắc, không bỏ hoàn toàn "các hình phạt" nhưng sẽ giảm đi mức độ của nó và tăng sự khen thưởng, tuyên dương lên cao thì cũng là một cách dạy đúng đắn, hợp tình hợp lý.
Trả lờiXóaChúng ta nên người một phần cũng nhờ những chiếc roi nghiêm khắc của cha mẹ, tuổi trẻ bồng bột luôn cần được uốn nắn đến nơi đến chốn Tôi ủng hộ quan điểm của cô Hương nhưng cũng không nên lạm dụng các hình phạt bởi dễ làm trẻ nhỏ có xu hướng bạo lực, cực đoan Tôi cũng từng trưởng thành nhờ roi vọt của cha mẹ, tuổi trẻ bồng bột vốn dĩ coi cái tôi rât lớn nên bỏ ngoài tai những lời khuyên nhủ mà
Trả lờiXóa